Ngày 21 tháng 2 năm 2004
Thưa
các bạn,
Sắp tới ngày họp mặt rồi , những ai đang chần chờ , ngần ngại xin hãy
tung cánh bay về đoàn tụ , chúng ta xa quê hương, xa mái trường xưa
đã mấy chục năm rồi. Tuổi đời chồng chất, tháng năm làm lu mờ ký ức,
mình đâu còn nhớ trước sân trường có bao nhiêu cây phượng? bao nhiêu
cây bàng? ông bán kẹo kéo, đổ hột me có còn dứng đó không? cái bàn học
có khắc tên người mình thương có còn trên mặt gổ ...
Về đi anh, về đi chị, để kể cho nhau nghe cái thuở ngu ngơ khờ dại,
cái thuở dám treo chọc con gá , cái thuở bắt đầu kẹp tóc, xưc vội miếng
vaseline cho tóc láng mướt ... Về để trình diện với thầy cô "Công
Thành Danh Toại", về để nhắc cho đàn con thế hệ mai sau hãnh diện
với giòng giông dân tộc, với lời giáo huấn đã thu nhập từ trường xưa,
về để có dịp thấy lại ai còn ai mất , để kể nhau nghe những chuyện mình
ôm ấp nhiều năm không nói được, "nói thật nghe hồi đó tui mết cô
(cậu) (thầy) (cô) nhiều lắm đó" !!" .
Hẹn gặp nhau California tháng 7 2004.
NN
----------------------------------
Ngày 25 tháng 2 năm 2004
Em
còn nhớ không?
Có những hôm trời mưa, anh không thể viện cớ đế nhà em để "ôn bài",
ngồi trên gác nhìn ra khung cửa lòng quay quắc, đành phải trèo lên xe
đạp, ghé qua ngõ nhà em, chỉ dừng xe ngó vô hẽm mong sao bóng dáng ai
đó sẽ làm ấm lại cái se se lạnh của miền Trung mưa gió ...Về đi em về
để anh còn trông thấy cái tuổi khờ dại đó !!
Anh còn nhớ không?
Tụi mình rũ nhau đạp xe lên tuốc trên Phước Tường, ghé qua nhà Quỳnh
( có 2 cô em gái dể thương lạ thường) ra đầm bắt cá Lia Thia, chạy đuổi,
đá bóng hồn nhiên để mong em gái một lời khen tặng ..Về đi anh về để
mình còn mày tau như thuở nào , về để tôi thấy lại cái ngây ngô ngổ
ngáo của tôi trong lời kể của anh !!.
NN