ĐẠI HỘI KỲ 8

(Kỷ Niệm 60 Năm Thành Lập Trường)


Từ San Jose California, tôi bay xuống Orange County để tham dự Đại Hội kỷ niệm 60 năm ngày thành lập trường Phan Thanh Giản Đà Nẵng, tên của ngôi trường mến yêu mà suốt những năm Trung học tôi đã có thật nhiều kỷ niệm với thầy, cô giáo và bạn bè.

Thời gian dài đăng đẵng hơn 40 năm kể từ thuở học trò cho đến nay trong tôi vẫn còn những háo hức được gặp lại những thầy cô giáo và bạn bè xưa, những khuôn mặt thân quen của những ngày tháng cũ...

Gặp nhau trong công viên muộn màng do chuyến bay đến trễ, một số anh chị em đã lần lượt ra về, tôi vội vã dạo quanh sân dưới những tàng cây râm mát để chào hỏi bạn bè. Tôi gặp anh Dũng, con chim đầu đàn và là cố vấn của Ban tổ chức, có vợ chồng cô Ái Cầm, Hoàng Vân, Thanh Nhạn, Kiều Xuyên anh Thái, Lữ Kim Liên, Bích Liên, Đỗ Xuân Quý và nhiều anh chị em khác...ai cũng săn đón hỏi han thân tình. Nơi đây tôi đã nhận được tập Đặc San dày cộm với rất nhiều bài vở, trong đó có một truyện ngắn và một bài thơ của mình, thật hoan hỷ!

Cám ơn Ban Tổ Chức và Ban Biên Tập.

60 năm một đời người! 60 năm của ngôi trường Phan Thanh Giản Đà Nẵng. Nơi đã đào tạo ra biết bao nhiêu tầng lớp học sinh nên người, nơi đã trang bị cho hầu hết học sinh một số vốn kiến thức khả dĩ để từ đó vươn lên và mang theo làm hành trang cho đời mình dù đã trải qua biết bao nhiêu thăng trầm trong cuộc sống. Cũng từ đó chúng ta nhận thức được công lao khó nhọc của nhũng thầy, cô giáo cũ là điều không bao giờ chối bỏ được mà mãi mãi là một sự biết ơn từ sâu thẳm trong tâm khảm mọi người, những cựu học sinh mà hầu hết còn giữ được tinh thần "Tôn Sư Trọng Đạo".

Hình ảnh trường Trung Học Phan Thanh Giản Đà Nẵng đã sống mãi trong tôi như một "Trường làng tôi" êm đềm! Vì nơi đó tôi đã có một thời e-ấp của "Tuổi mười lăm gấp sách lại đứng nghe..." với một vùng trời đầy kỷ - niệm.

Mấy mươi năm xa trường, xa quê hương yêu dấu... mỗi lần có dịp về thăm nhà, tôi không khỏi bàng hoàng khi dừng xe đứng trước cổng trường xưa để ngậm ngùi tiếc thương một thời đã mất! Có một buổi chiều Xuân tôi nhặt được cành đào trước cổng trường P.T.G,về nhà thức suốt đêm làm nên bài thơ "Tình Tự Mùa Xuân" để tưởng nhớ đến người xưa...trong sân trường cũ!

Chiều Chủ Nhật 15/6 Đại Hội được chính thức tổ chức tại nhà hàng Seafood Place, Ban Tổ Chức đã mời gọi được số đông cựu học sinh và thân hữu tham dự (gần 300 người).Với sự sắp xếp khéo léo của Ban Tổ Chức, khung cảnh nhà hàng được trang trí đẹp mắt và thanh lịch, nhất là không khí thân vui khi mọi người ai cũng ăn mặc tươm tất, gặp nhau tay bắt mặt mừng trong giây phút trùng phùng hội ngộ, nhất là những anh chị em đến từ những nơi xa xôi ngoài California như Seattle, Washington, Oregon, Florida, Texas,Arizona, Arkansas, New Jersey, Georgia, Canada và hai bạn từ Việt Nam sang!

Bạn cũ gặp lại để nhắc nhớ đến trường xưa, nơi mà ai cũng đã trải qua một thời "cơm cha, áo mẹ, công thầy". Chiếc band roll với hàng chữ lớn được treo cao trên sân khấu: ĐẠI HỘI KỲ 8-PHAN THANH GIẢN ĐÀ NẴNG-HẢI NGOẠI, như một biểu tượng hồn nhiên nhắc nhớ tuổi học trò!

Các cô trong Ban Tổ Chức mặc áo dài đồng phục màu đỏ sang & đẹp, các anh vét- tông và cà vạt cùng màu đỏ làm cho sân khấu rực rỡ hẳn lên.

Đại Hội được bắt đầu bởi nghi lễ chào Quốc Kỳ & Quốc ca V.N.C.H, và một phút mặc niệm... tất cả đều được thực thi trong "điều kiện ắt có và đủ"(tôi lại nhớ câu nói của thầy Thông dạy Toán!).

Sau phần nghi lễ cô Ái Cầm, trưởng Ban Tổ Chức đã đọc diễn văn đầy cảm xúc để chào mừng Đại Hội. Và tiếp theo là lời phát biểu của anh Võ Anh Dũng, một cựu giáo sư của trường, chân thật, giản dị không kém phần thân mật, cũng như ý kiến của thầy Trần Ngọc Tôn hân hoan được tham dự và nhìn thấy sự đoàn kết, thân thương của những cựu học sinh Phan Thanh Giản đã là học sinh của thầy.

Sau đó là lời cám ơn của Ban Tổ Chức gởi đến quý thầy cô hiện diện trong buổi tiệc hay ở những nơi xa xôi không đến tham dự được. Những gói quà tri-ân và những bó hoa cũng được trao tặng đến quý thầy cô giáo, một cách thân tình và trang trọng.

Buổi dạ tiệc bắt đầu khi nhà hàng phục vụ từng bàn những món ăn ngon, và bia rượu...Ban Văn nghệ "cây nhà lá vườn" của nhóm cựu học sinh Phan Thanh Giản với tài năng nửa vời, nhưng cũng rất tuyệt vời... khi biểu diễn những màn vũ áo trắng học trò dễ thương, xinh xinh và nhí nhảnh...,vở hài kịch Giờ Việt Văn (cô giáo và học trò) của 3 cô IBM đã làm cho khán giả cười vui vô tư như thời còn cắp sách!

Ban nhạc "one man band" với tay đàn Organ điêu luyện của Khánh Văn đã làm cho buổi dạ tiệc và dạ vũ vô cùng sôi động và quyến rũ. Tôi được Ban Tổ Chức sắp xếp cho lên sân khấu hát đơn ca vào mục thứ 5 trong chương trình, sau Tường Vi. Tôi hát thênh thang một nhạc phẩm tàng trữ những tâm tình êm dịu của Từ Công Phụng: "Bây giờ tháng mấy rồi hỡi anh, lênh đênh ngàn mây trôi êm đềm..." Tôi đã thả hồn bay về dĩ vãng xa xăm với mây trôi bềnh bồng trên khung trời Phan Thanh Giản cũ, hay thành phố Đà Nẵng mến yêu của thuở nào...

Chương trình Văn Nghệ của Đại Hội thật súc tích với nhiều giọng ca ngọt ngào,trầm ấm... Anh Dũng và Đình Huy song ca nhạc phẩm "Mời Em Về"của Việt Dzũng như một nhắc nhớ & tri ân người ca nhạc sĩ đa tài và giàu lòng nhân ái đã ra đi... Bích Ngọc, giọng oanh vàng của Ban Văn nghệ, có lúc đã khiến lòng tôi chùng xuống khi lắng nghe cô trình bày nhạc phẩm Ngăn-Cách..." Đêm chia ly lạnh lùng đưa tay một lần đến mai không còn..." Ái Cầm nhường anh chị em hát trước, cô thảnh thơi trình bày bài ca mượt mà như lòng cô trang trải.. "Về đây nghe em, về đây mặc áo the đi guốc mộc, kể chuyện tình bằng lời ca dao..." và một số đông anh chị em hát thật hay, thật trang nhã...

Tôi rời bàn ăn để qua vài bàn bên cạnh thăm hỏi bạn bè, tôi dừng lại trước mấy cặp vợ chồng thân quen, tôi tằng hắng giả giọng thầy Hồ Quý dạy Pháp văn năm nào...: "Bonjour mes amis, comment a lez - vous?!" Các bạn tôi cười vui, tôi ngập-ngừng nói tiếp với anh ngồi đầu bàn: "Si vous plait dancing avec moi?!" (nếu anh vui lòng hãy khiêu vũ với em!). Anh vui vẻ đứng dậy và chúng tôi ra sàn nhảy, anh dìu tôi lướt nhẹ trên mặt sàn trong nhạc điệu Boston vương giả... Sau đó Khánh Văn đổi tông qua chơi nhạc trội, nhạc giựt Disco rồi Twist... các cô thi nhau lên hát tam ca, rồi tứ ca...Anh chị em đua nhau ra sàn nhảy để "quậy"... Quậy vui tươi, quậy tưng bừng, và quậy tới bến!

"Cứ vui trọn đêm nay rồi mai sẽ hay". Mà vui thật! Nhưng... ...

"Lời từ ly êm-ái để đâu không nói đêm này!"
(Ngăn Cách).

Cuộc vui nào rồi cũng tàn, bèo hợp để rồi tan... Mọi người chia tay nhau trong luyến tiếc, với niềm ước mong sẽ còn nhiều dịp hội ngộ sau này dưới mái nhà Phan Thanh Giản thân thương, với lời chúc nhau bình an như trong nhạc phẩm "Đường Cũ Ta Về"(VAD).

Riêng tôi cũng xin mạo muội mượn trang tùy bút nầy để kính gửi đến quý thầy cô ở hải ngoại cũng như trong nước, các anh chị em và bằng hữu lời cầu chúc cho mọi người được dồi dào sức khỏe, và sống an vui mãi mãi theo với tháng rộng năm dài.

Tôi cũng không quên gởi lời cám ơn chân thành đến anh Võ Anh Dũng (tôi xin phép được gọi anh bằng anh vì tôi là bạn học cùng lớp với Tuyền, em của anh), cám ơn anh Thái Tú Hạp & Ái Cầm cùng anh chị em trong Ban Tổ Chức đã bỏ nhiều thời giờ và công sức ra làm nên Đại Hội Kỳ 8 thành công tốt đẹp.

Tôi đã đáp chuyến bay trưa ngày Thứ Hai (16/6) để về lại vùng Thung lũng hoa vàng (silicon valley). Suốt chuyến đi 3 ngày dự Đại Hội, tâm tư tôi đã sống trọn vẹn cho ngôi trường Phan Thanh Giản và bạn bè xưa...

Khi máy bay hạ cánh xuống San Jose Airport giữa nắng chiều rực rỡ của mùa hè Cali, tôi bỗng dưng bàng hoàng nhớ tiếc...Ngôi trường cũ, thầy và bạn, cây phượng vỹ đỏ thắm trước cổng trường đã biết bao lần nở xôn-xao trong tôi qua từng mùa nắng Hạ...


Lê Thu Phong


San Jose, June 21-2014.


Trở về trang "Đại Hội PTG 2014"

Comments