Xuân Đợi


 

Con trở về thăm Mẹ rồi đi,

Biết bao lưu luyến dậy trong lòng.

Nán thêm vài bửa mừng Xuân mới.

Dẫu muốn nhưng con đành phải đi.

 

Các em đưa tiễn còn nài nĩ,

Xuân sắp đến rồi vội vã chi.

Hẹn em cùng Mẹ vài năm nữa,

Con sẽ về vui Tết ở nhà.

 

Người ta đốt pháo nổ rộn ràng,

Con ngồi thầm đếm tiếng thời gian.

Buồn vương trong mắt lòng quay quắt,

Nhớ Mẹ thương em nỗi nhớ đầy.

 

Tha phương ngày ấy ai tâm sự,

Câu đối đầu Xuân* thấu cảnh tình.

Tính Xuân này nữa bao nhiêu Tết,

Vẫn hẹn Xuân sau… chắc sẽ về.

 

Nguyễn Bích Liên

Xuân 2007

 

* “ Đêm ba mươi, nơi quê nhà, ngồi bên nồi bánh tét, pháo nổ đì đùng, đón Xuân.

Sáng mồng một, trên đất khách, ly cà phê loãng toẹt, chạy thục mạng vào hãng, trốn Xuân.”