Vân buồn!!!

thân tặng nữ sinh PTG Tú Tài IBM

 

Còn đó,

chút riêng tình ... tặng "nhỏ"

Vết riêng sầu của tuổi hai mươi

Với ta, còn gì hơn thế nữa?

Rồi mai, ta về chốn ...bụi mờ

Lệ buồn, rơi rớt chuyện ngày xưa

"Seattle",

tháng tám, hai ngàn lẻ bảy ...

Ta,

kẻ đợi thuyền ... khi chiều xuống

Mà bến "nàng " ... mờ mịt, hơi tăm

Nhìn khói chiều lên, lên núi cao

Tình nàng, không gợn chút xôn xao

Tình ta, thôi chỉ là sợi khói

(Sợi khói chiều vương, vươn lên cao)

Có cho ta, trái sầu chín rã

Đợi tay nàng, rung nhẹ cành cây

Trái sầu rụng, người ơi giữ lấy

Dẫu chỉ là hoại niệm mai sau ???

Mai sau ta chết,

Tổ quốc không còn cho nấm mộ

Trước quan tài, không tiếng biệt ly

Thôi,

thế cũng đủ ... vui đời một " gã "

Đuổi bắt mây, vất vả cả đời

"Gã" chưa chết .... nhưng hồn đã gục ngã

Mây xa bay ...tình cũng đã ngậm ngùi !!!

 

Chim Biễn