Có nhiều bạn đưa hình lên status mà không viết chữ nào, chắc muốn bạn bè tự nghĩ ra đó thôi. Có những hình hoa tuyệt đẹp, nhưng không đoán được hoa gì, những hoa thường gặp như hồng, lan, cúc… thì dễ rồi, nhưng có nhiều loài hoa hơi hơi giống nhau, nhưng lại thuộc về một giòng loại khác, tên cũng khác, mà không ghi tên, khó mà đoán ra :( Phong cảnh cũng vậy, các bạn đi du lịch, tạo dáng xinh đẹp bên giòng suối… nếu là mình, sẽ không quên ghi những lời thơ êm dịu trong bài Suối Mơ của ns Văn Cao… suối mơ, bên rừng thu vắng, giòng nước trôi lững lờ ngoài nắng… hay lả lướt trên đồi thông, mình sẽ viết câu cuối của bài Tạ Từ (ns Tô Vũ)… Tình anh như thông đầu non, vời cao trong mây buồn đứng, muôn kiếp cô liêu, nghìn năm còn reo… chớ cứ để rứa, không ghi địa danh, lỡ muốn bắt chước, cũng không biết book vé đi mô :( ???

Mình thì lúc nào cũng phải viết vài dòng trước khi post hình ảnh lên. Bởi dạo gần đây, các bạn mình xuất hiện nhiều trên FB quá, nên muốn nói về mấy mệ đó cho vui, trước là để nhớ lại thời thanh xuân một chút, sau là ngăn ngừa bệnh lãng quên của tuổi già, vì thời gian mình nằm bệnh viện, uống thuốc giảm đau hơi bị nhiều :( Người ta nói, thuốc giảm đau có hại cho trí nhớ, mình thì thấy đầu óc vẫn chưa chi, nên đây cũng là cơ hội cho mình check lại các neuron thử xem sao :)

Các bạn thấy nhan đề bài viết của mình có “hình sự” không? Hi hi hi… Không đâu. Vì mình đã có bài ĐIỂM DANH (các bạn học PCT), nên bây giờ, dùng chữ ĐIỂM MẶT (các đồng nghiệp gõ đầu trẻ) cho trọn bộ đó mà :) :) :)

Bài này dành riêng cho các bạn có một thời cùng mình bên nhau ghi dấu những kỷ niệm êm đềm dưới mái trường sinh sau đẻ muộn nhưng vô cùng đặc biệt - Q.ĐN.

Mình vào trường rất trễ, một lần với Tề My (1972), khi đó đã có Phương Lan, Phương Khuê, Thuý Hậu, Cẩm, Nhi… và sau mình là Minh Tâm. Phương Lan lớn tuổi nhất, có lẽ trước đó, chị rất đẹp, nhưng mùa hè đỏ lửa năm ấy, mình gặp chị trong bộ đồ tang trắng … Em hỏi anh, em hỏi anh bao giờ trở lại, anh trả lời, mai mốt anh về… thương chị nhưng không thể chia sẻ nỗi đau quá lớn này. Phương Khuê, Mai Hoa là 2 cựu nữ sinh Đồng Khánh, đúng là giai nhân của xứ Huế mình rồi, ai cũng đẹp, cũng môi hồng, mắt biếc, dáng kiều thơm… Em tan trường về, đường mưa nho nhỏ, ôm nghiêng tập vở, gót hài, tà áo vờn bay… (PTT), rồi Thuý Hậu, cô bạn thân nhất, nhân vật thuỳ mị dễ thương trong cuốn Hoa Tím của tủ sách Tuổi Hoa rất được học sinh thời đó yêu thích. Đố các bạn, đó là cuốn nào??? Thử suy nghĩ cho thần kinh thư giãn một chút nghe he he :) :) :)

Trẻ hơn thì có Cẩm, Nhi, Tề My và Minh Tâm thì còn đáng nói hơn nữa, bởi các bạn còn độc thân, năng , ai cũng xinh tươi duyên dáng, mộng ước tràn đầy… giờ ra chđộngơi thì cứ tung tăng đi dạo vườn hoa Diên Hồng gần trường, hoặc rủ nhau tập xe đạp mini trên hành lang, mặc kệ những đôi mắt chiêm ngưỡng, những tiếng cười khúc khích của đám học trò bé bỏng dễ thương. Không biết mình nhớ có đúng không, nhưng chắc chắn trước khi trời đất nổi cơn gió bụi, có hai đám cưới của Cẩm và Tề My tưng bừng rượu nồng pháo hoa, bạn bè tham dự đầy đủ… như trong bài Ngày Hạnh Phúc của ns Lam Phương … Trời hôm nay thanh thanh gió đưa cành mơn man tà áo, làn mây xanh vây quanh, ánh vầng hồng chiếu xuống niềm tin

Thời cuộc biến đổi. Ngôi trường bị đóng cửa, các thầy cô được đưa qua các trường khác, tiếp tục gõ đầu trẻ. Oái oăm là những ai độc thân sẽ được chuyển về dạy nơi vùng sâu vùng xa thiếu thốn mọi tiện nghi, làm nước mắt tuôn rơi, ngập lụt cả sở Giáo Dục trên đường Yên Bái!!! :( :( :(

Chỉ có Phương Lan không được dạy, về làm văn phòng trường Lê Độ bên kia sông. Nhớ có lần mình và Thuý Hậu đạp xe qua thăm chị, thấy tội quá. Chị buôn bán đủ thứ nuôi 2 cháu còn quá nhỏ, thời gian này thì ai cũng khổ, ba chị em chỉ biết nhìn nhau chảy nước mắt, biết làm gì bây giờ? Hai đứa ngủ lại một đêm với chị, giường là những chiếc ghế dài ghép lại, cửa nẻo trống huơ trống hoắc, đêm khuya gió lộng, cứ nghe mơ hồ tiếng bước giày đinh khi gần khi xa, sợ ma muốn chết :(.

Một hôm thấy Phương Khuê ngồi bên giếng nước, lau chùi những cái vành sắt, vòm lồng quạt máy bị gỉ sét, coi bộ kỹ càng cẩn thận lắm. “Làm chi rứa Khuê?” “ Ái làm không? Có người thuê đó.” Thế là mình ngồi xuống phụ giúp, công việc cũng nhẹ nhàng, còn kiếm được bao nhiêu thì không nhớ, bởi mật ít ruồi nhiều, làm được vài ngày thì hết mối hi hi hi :)

Được đi dạy trở lại dĩ nhiên là buồn ít hơn vui, vì trước mắt không sợ đói, cho dù bữa ăn độn khoai sắn, và ngôi trường chế độ mới, toàn những gương mặt lạ hoắc, chưa từng thấy bao giờ :( . Thời gian này, phong trào vượt biên đã lên tới đỉnh điểm, có người lọt, người không, và một tin vui làm nức lòng bè bạn, đó là Nhi đã được cô em gái bảo lãnh, đường hoàng bước lên máy bay qua xứ Cờ Hoa vào một buổi sáng tươi hồng :) :) :). Còn lại, Các bạn của mình trôi dạt về đâu rồi???

Mình được chuyển về trường Sao Mai. May quá, ở đây mình gặp được bồ tèo – Trần Thị Tịnh, cùng dạy trường tư thục Phan Thanh Giản. Tịnh nhỏ thua mình vài tuổi, có dáng dấp người mẫu, xinh đẹp, trẻ trung. Trong khi mình luôn mang tâm trạng chán chường, áo quần không muốn ủi, thì Tịnh vẫn lên lớp chỉnh chu trong những tà áo dài thời trang, đẹp không chê vào đâu được :) . Hai đứa đã có nhiều kỷ niệm bên nhau trước khi mình rời xa Đà Nẵng không lời từ giã :(. Mình trước, Mai Hoa sau, hai đứa vào Sài Gòn, cùng hoàn cảnh 3 không, không việc làm, không nhà cửa, không hộ khẩu, đồng hội đồng thuyền, trở nên thân thiết từ đó cho đến bây giờ. Tề My đã rời Đà Nẵng từ dạo đó và mất liên lạc hẳn... Kể ra thì biết bao điều muốn nói, cay đắng ngọt bùi rồi cũng trôi qua. Thôi không nhớ nữa, hãy cho thời gian bay tới năm 2000, rồi 2010, 2022... đi nhé...

Từ ngày internet trở nên thông dụng, chúng mình lại gặp nhau trên FB, comment, email, chat, điện thoại thăm hỏi... biết được tin tức nhau thật vui, và càng mừng hơn nữa khi biết các bạn mình vẫn chưa mất một ai, dù phong sương đã nhuộm trắng mái đầu :) hi hi, nói cho văn vẻ một chút bởi mấy mụ đã bước vào ngưỡng thất thập cổ lai hy rồi :( :( :(

Thiệt đó, nói đến U80 nên phân biệt 75+ và 75- . 75+ gồm toàn các cựu nữ sinh Đồng Khánh: Phương Lan, Phương Khuê, Mai Hoa, Thuý Hậu... sức khoẻ thì có giảm một chút nhưng giọng hát Phương Lan qua bài Giọt Mưa Thu đã làm nao lòng các em trong những lần họp mặt ... Ngoài hiên giọt mưa thu thánh thót rơi, trời lắng u buồn mây hắt hiu ngừng trôi... và nhan sắc của các mụ còn mặn mòi quá, hãy nhìn Phương Khuê xem, với mái tóc bạch kim tuyệt vời thế, đến Kim Novak cũng phải ganh tị cho mà coi :) :) :)

Còn các bạn mình 75- thì khỏi nói, đi thi hoa hậu quí bà còn được đó :) Tịnh Cẩm xinh đẹp, Minh Tâm duyên dáng, Nhi tươi như hoa, nào thể dục, bơi lội, tập gym, yoga... chân cứng đá mềm, đi đâu mà không tới... trong nước, ngoài nước, vòng quanh cả thế giới... cũng không hề nao núng :).

Qua đây tuổi đã hoàng hôn, mình trở về Sài Gòn được 2 lần, có ra Huế và Đà Nẵng, gặp mặt đông đủ không thiếu một ai, mừng vì bạn nào hậu vận cũng tốt, con cháu đầy đàn, thâm tâm an lạc. Giờ mình cũng xếp vào nhóm 75+ rồi, muốn hát bài đường xưa lối cũ cũng không được nữa, lực bất tòng tâm!!! :(

Tuần trước, mình có một ý vui vui, liền gửi message xin các bạn một tấm hình chân dung, thế là trong tíc tắc, hình ảnh bay về chóng cả mặt :) . Chất xúc tác này mạnh quá khiến mình muốn viết cho thật nhanh cái status này, trước là tặng các đồng nghiệp, sau là tặng các friend FB của mình đọc cho vui.

Sáng nay trời nắng đẹp, chúc các bạn sức khoẻ, an lành, hạnh phúc.


Cali, Ngày 5 Tháng 6 năm 22 .