-Mẹ ơi, con buồn ngủ quá.
-Vào phòng ngủ đi con.
-Con muốn chờ quà của ông già Noel.
-Con phải ngủ ngoan ông mới cho quá. Đúng 12 giờ, mẹ sẽ đánh thức con dậy dự thánh lễ nửa đêm, con sẽ thấy quà của ông để sẵn bên lò sưởi.
Người mẹ mang lọ hoa hồng đặt trang trọng giữa chiếc bàn trải khăn trắng, bắt đầu sắp chén dĩa. Cửa mở, người cha đi vào, miệng huýt một điệu nhạc vui tươi, rồi lấy trong túi xách ra một chai rượu để cạnh lọ hoa. Ông ngồi xuống, xoa hai tay vào nhau, vẻ hài lòng.
-Mở nhạc lên em. Chúng ta cùng chờ đợi giây phút thiêng liêng sắp đến.
Âm thanh êm dịu lan khắp gian phòng ấm cúng. Trên chiếc đồng hồ treo cạnh lò sưởi, những cây kim chầm chậm tiến đến nửa đêm. Mười một giờ, mười một rưỡi… rồi mười một giờ bốn lăm, cây kim phút nhảy nhẹ một cái, cho một GIỌT THỜI GIAN thoát ra khỏi nhịp đập của quả lắc, bắt đầu cuộc phiêu lưu kỳ thú của mình.
Lễ nửa đêm đến sớm một phút nhưng không một ai hay biết. Chuông giáo đường ngân vang. Trong thành phố, những ô cửa kính đều sáng đèn, dàn nhạc cùng những bài thánh ca tràn ngập không gian. Cậu bé đã thức dậy. Món quà Noel rực rỡ chờ cậu bên lò sưởi. Cậu sung sướng cùng ba mẹ chiêm ngưỡng bức tượng chúa Hài Đồng nằm hiền ngoan trong máng cỏ. Đêm thánh vô cùng.
Trong khi đó, GIỌT THỜI GIAN bay bổng… bay bổng… và có mặt khắp mọi nơi.
-Ai cần tôi nào! Hỡi những con người đôn hậu trên trái đất đầy gian khổ này. Chỉ cần một tíc tắc thôi, các bạn có thể biến chuyển được số phận của mình đấy.
-Hãy giúp lão, lão trễ chuyến tàu về quê mất.
GIỌT THỜI GIAN lướt mình ra ga. Chuyến tàu khởi hành chậm một phút –không một ai hay biết –Một bà lão đã lên kịp chuyến tàu.
Tại một vùng núi non hiểm trở. Một người leo núi truyệt vọng nhìn mặt đất đang rung chuyển.
-Cứu tôi với, cứu tôi với.
-Đừng lo, anh bạn trẻ. Tôi sẽ giữ cho phiến đá dưới chân anh chậm lỡ một phút, đoàn người cấp cứu sẽ đến kịp thời.
Trong phòng thi. Cô giáo đang thu bài.
-Nhanh lên các em. Hết giờ rồi.
Vừa kịp ghi xong đáp số bài toán, các em học sinh dễ thương thở phào nhẹ nhõm:
-May quá, xém trễ.
GIỌT THỜI GIAN sung sướng kêu lên:
-Ôi, phút trốn thoát của ta mới ý nghĩa làm sao, ta đã đem lại hạnh phúc cho mọi người.
Trong lúc đó, một cuộc họp khẩn cấp được triệu tập. Các nhà thiên văn kêu lên:
-Không thể chấp nhận được. Mặt trời không mọc đúng giờ, ngôi sao đi chệch quỹ đạo…
Các nhà làm đồng hồ la toáng:
-Không lý đồng hồ chuẩn của chúng tôi bị sai ư? Thật chẳng ra làm sao cả!!!
Các nhà kỹ thuật trấn an:
-Hãy bình tĩnh. Chúng ta sẽ xem lại các máy móc.
Họ miệt mài làm bảng thống kê, dựng lên những đồ thị và cuối cùng kết luận:
Trong đêm 24 rạng 25 tháng chạp, MỘT PHÚT trong khắc cuối của nửa đêm đã thoát ra khỏi chu kỳ thời gian. Nó đã phiêu du khắp nơi và làm sai mọi dự đoán của chúng ta. Phải bắt nó lại bằng bất cứ giá nào.”
GIỌT THỜI GIAN đậu nhẹ trên vai họ và mỉm cười:
-Các bạn sẽ bị chậm một phút để bắt được tôi. Đó là phút mơ mộng bay bổng của tâm hồn. Và biết đâu thời gian đó sẽ giúp các bạn làm được một vần thơ tuyệt vời? Các bạn đồng ý chứ? ./.