Hôm nay là ngày mồng một Tết, trời nắng đep. Bầu trời Cali dễ thương là rứa đó, âm u một sớm, mưa dầm dề cũng trơn ướt chút chiều thôi, để rồi nắng lên dát vàng thảm cỏ, chào mừng năm mới chúng ta sức khoẻ, an khang.

Bỗng có ngẫu hứng bước vào không gian ảo, ra Huế chơi một chuyến, dù biết bây giờ ôn mệ, ba mạ, chú bác, O dì... đã khuất núi và các con cháu ngày xưa mới ra đời giờ đã thành ông bà nội ngoại con cháu chiu chít đầy đàn, nghĩ cũng vui ghê.

Huế năm 2024 sao mà lạ lẫm, nội thành, ngoại thành đường sá đổi tên lạ hoắc. Phản cảm nhất là Đồng Khánh – ngôi trường của một thời hoa mộng với hàng cây lá xanh gần với nhau, với em tan trường về, đường mưa nho nhỏ, ôm nghiêng tập vở, tóc dài tà áo vờn bay... bỗng bị đổi thành tên Hai Bà Trưng một cách khiên cưỡng.

Thôi kệ, không sân si nữa, cứ thênh thang bước, bước ảo nên chân cẳng dẻo dai không thua gì tuổi mười tám :). Qua phố Trần Hưng Đạo, chợ Đông Ba... Bước qua cầu Gia Hội, không gian xưa rộng mở, nhìn sang đường Bạch Đằng, thấy chùa Điệu Đế thấp thoáng dưới những tàng cây xanh:

ĐÔNG BA, GIA HỘI HAI CẦU
NGÓ QUA DIỆU ĐẾ 4 LẦU 2 CHUÔNG

Gia Hội – con đường tuổi thơ của mình đây rồi. Hồi đó, đường Gia Hội có rất nhiều bàng, những cây bàng cao xoè tán lá rộng khắp, trùm bóng mát xuống những trò chơi thơ ấu của mình cùng đám bạn như banh đũa, lò cò, ù mọi, ô làng... thỉnh thoảng, cây còn để rụng những trái chín vàng ươm, ngọt lịm, mà dư vị còn vương vấn mãi cho đến bây giờ... Lại nhớ đến bài NhữngNgày Thơ Mộng của ns Hoàng Thi Thơ;;; TIM ĐÂU NHỮNG NGÀY THƠ ẤU XƯA, TÌM ĐÂU NHỮNG NGÀY XINH NHƯ MÔNGk... TÌM ĐÂU BIẾT TÌM ĐÂU!!!?? ĐÂU GIỜ...

Con đường xưa đã thay chủ đổi tên, trở nên xa lạ, không còn lưu lại dấu tích nào... thôi thì mình cũng leo lên con tàu thời gian của Doremon trở về năm 2024 thôi...

Chớp mắt mà đã 70 cái Tết...

Chúc các bạn một năm mới sức khoẻ, hạnh phúc và bình an.