Dài tháng năm cùng trường Phan Thanh Giản
Tuổi học trò hoa phương đỏ màu môi
Mái tóc dài e thẹn xỏa bờ vai
Nắng ươm lụa mởn mơ tà áo trắng
Tôi nhớ quá! thời học trò bình lặng
Đường đến trường giờ chắc đã rong rêu!
Hàng cây buồn khản đặc tiếng chim kêu
Bước chân nhỏ ngập ngừng qua lối về...
Về thăm trường một mình tôi lặng lẽ
Cũng mình tôi nhặc phượng ép vào thơ
Lại mình tôi nhớ bạn đến ngẩn ngơ!
Mong gặp lại! mãi là niềm khao khát...
Đời thổi tôi tung về nơi gió cát
Chạy theo đời, đau đáu những cơn mê
Nhưng trong tôi còn mãi lối đi về
Để mơ mộng ...để nhớ thời vụng dại
Phan Thanh Giản, thiên đường thời con gái
Các thầy cô là thiên xứ rạng ngời.
Cho tôi một lần dừng cuộc rong chơi
Để về lại thiên đường thời con gái
Trương Hoàng Vân