Giữ chặt đoá hồng tuôn tràn nước mắt,
Bao người con còn có Mẹ trên đời,
Hoa nở cầm tay lòng con chết lặng,
Muốn dâng Mẹ. Giờ Mẹ đâu? Mẹ ơi!

***

Con bé bỏng trong những ngày thơ ấu,
Mẹ yêu thương. Mẹ chăm sóc áo cơm,
Con lớn lên tuổi học trò tươi đẹp,
Mẹ dạy con hãy giữ vững tâm hồn.

***

Rồi đường đời gập ghềnh trăm vạn nẻo,
Con đi nơi nào Mẹ cũng dõi theo,
Ở giữa chiến trường đạn bay, súng nổ,
Tình Mẹ ấm êm trong lúc ngặtt nghèo.

***

Buồn làm sao người trai sinh thời loạn,
Kiếp chinh nhân chiến trận tiếp theo hoài,
Vượt suối trèo đèo lòng luôn nhớ Mẹ,
Mấy khi về nhà để Mẹ nguôi ngoai.

***

Nước độc rừng thiêng những năm tù tội,
Tưởng không bao giờ gặp Mẹ. Mẹ ơi!
Con ra tù rồi vội vàng từ giã,
Một đêm mưa dầm con Mẹ ra khơi.

***

Trên đất tạm dung nghe tin Mẹ mất,
Chữ hiếu không tròn con biết làm sao,
Bao năm trôi qua lòng luôn dằn vặt,
Tiếng Mẹ thầm thì....Gọi nghe rất đau.

***
Mẹ của con ơi! Thôi rồi! Tất cả!
Chỉ còn tấm hình trên mộ chí thôi.
Xin nhắn một lời những ai còn Mẹ,
Hãy nhớ yêu thương khi ở bên người.

***

Một mai đường trời vút bay cánh hạc,
Mãi mãi tìm đâu hình bóng trong đời,
Lễ Mẫu Thân nầy con ngồi khóc Mẹ,
Đoá hồng trong tay khô héo ngậm ngùi.

Hoàng Yến