MƯA KHUYA


Từng cơn gió đuổi nhau ngoài hiên cửa,
Thổi bay bay ngày tháng cũ qua rồi,
Mưa lất phất, hơi lạnh lùa, trăn trở,
Đưa em về kỷ niệm đã xa xôi.

***

Trời cuối Thu. Anh ơi! Buồn vô tả.
Tưởng mới hôm qua còn những mơ màng.
Đừng anh nhé! Em không là kẻ lạ.
Chuyện tình kia ai cắt đứt dây oan.

***

Đành chấp nhận. Đời mỗi người mỗi nẻo.
Lối đi về em chỉ một mình thôi.
Nhớ! Nhớ quá! Nghe ruột gan thắt thẻo,
Đường chông chênh theo từng bước chơi vơi.

***

Anh có hứa mùa Xuân nầy trở lại,
Cho đóa quỳnh khoe sắc sớm mai vui?
Cho nhịp đập từ tim nghe rất mới,
Cho em hôn lên đôi mắt biết cười.

***

Ôi! Hiu hắt thương sao vùng kỷ niệm,
Đêm thật dài! Lạnh lắm giữa mưa khuya,
Anh đã bảo đời tránh đâu dâu biển,
Biết làm sao! Đời là cuộc phân chia!

Hoàng Yến