NGƯỜI YÊU DẤU
Đừng nói yêu anh đến bạc đầu,
Khi tình như giấc mộng qua mau.
Từ em xa bỏ anh , đi biệt,
Anh gánh mình anh cả gánh sầu.
***
Đừng nói yêu anh không đổi thay,
Làm sao mà biết được ngày mai.
Em ơi! Trăng có khi mờ tỏ,
Lời ở đầu môi theo gió bay.
***
Đừng nói yêu anh hết cả lòng,
Tương lai em có chắc gì không.
Từ ta phân rẽ đời hai hướng,
Anh vẫn nghe xao xuyến ngập hồn.
***
Em ở phương nào? Em có nhớ?
Một thời thân ái: bén tơ duyên,
Anh buồn khắc khoải đêm ngày mộng,
Dằng dặc sầu tư nối luỵ phiền.
***
Nắng ơi! Cho gửi nghìn tia ấm,
Đến người thiếu phụ dấu yêu tôi,
Mây ơi! Chở đến nghìn nhung nhớ,
Nói hộ ta: Yêu đến trọn đời!
HOÀNG YẾN