Hoàng Yến
Ở đây xa xứ sầu xa xứ,
Nhớ bóng trăng khuya trải trước thềm,
Nhớ khói vườn xưa vây tóc mẹ,
Mỗi ngày thương mẹ mỗi già thêm.
Chiến chinh con bỏ trăng vườn cũ,
Bỏ cả thềm xưa, bỏ mẹ già,
Chí trai mộng lớn vui hồ hải,
Đợi ngày đất nước hết can qua.
Thanh bình đâu biết còn trong mộng,
Con mẹ - hàng binh - trở bước về,
Tiếp nối mịt mù thân cải tạo,
Ra tù, lại bỏ xứ, xa quê.
TỰ DO hai chữ xây bằng xương,
Bằng máu quân nhân giữa chiến trường,
Bằng tuổi thanh xuân người vợ trẻ,
Lệ mẹ già nhỏ xuống quê hương.
Mẹ ơi con nhớ quê mình lắm,
Quằn quại, lầm than giữa nhục nhằn,
TỰ DO hai chữ nghe mai mỉa,
Thương dân mình lắm nỗi khó khăn.
Đêm nay nghe nhớ sao mà nhớ,
Nhà cũ thềm xưa trăng có soi ?
Con vẫn ngậm ngùi thân lữ khách,
Buồn vẫn triền miên cả cuộc đời.
Hoàng Yến |