QUÊ NGƯỜI NHỚ MẸ


Con đi giữa phố phường hoa lệ,
Nghe nhớ vùng quê tĩnh lặng xưa,
Một thủa thanh bình trong tuổi nhỏ,
Chưa biết yêu đương để hẹn hò.

***
Sáng nay, gió lộng và mưa lạnh,
Từng giọt li ti đủ chạnh lòng,
Một bước xa quê là mất cả,
Nghĩa xóm, tình làng, những cảm thông.

***
Nhớ mắt Mẹ xưa buồn diệu vợi,
Lo lắng cho con từng quãng đường,
Tương lai theo bước thời gian tới,
Tóc Mẹ thay màu bạc tuyết sương.

***
Cả một đời thương Mẹ tảo tần,
Trưa Hè, Thu tím, hay Đông, Xuân,
Mẹ đi trong bóng thời gian ấy,
Và... Ưu tư theo xuống mộ phần.

***
Chen chúc phố hoa những dáng người,
Mắt ngời, rạng rỡ , nụ cười vui,
Ôm trong tay bó hồng kính Mẹ,
...Phận mình : Thương Mẹ đã xa rồi.

***
Ôi! Biết bao nhiêu những cảnh đời,
Ước tròn hiếu thuận, Mẹ Cha vui,
Thì Mẹ Cha đã không còn nữa,
Lòng xót xa lòng, nước mắt rơi.




Hoàng Yến