Tuyết Lạnh
Tuyết bay ngoài khung cửa,
Lệ sầu rơi trong lòng,
Giờ nghe tê tái lạnh,
Bao hương lửa mặn nồng!
Ánh đèn đường nhoà nhạt,
Ai đi trong bão bùng?
Gợi cho ta nhung nhớ,
Thăm thẳm đến vô cùng!
Vài chú chim trú tuyết,
Ẩn mình dưới tàng cây,
Kỷ niệm buồn da diết,
Trong ngày mưa gió bay.
Tuyết vẫn rơi nhiều lắm,
Buồn vừa vơi lại đầy.
Ôi! Cả đời lưu lạc.
Làm sao không đắng cay?
Hoàng Yến