Chùm Thơ LÊ CẨM THANH 2

Tampa, Florida

 

 

Hoa nắng vườn em

Màu nắng vườn em buổi sáng nay
Hoa nắng không về chẳng lung lay
Có người khách lạ tìm vào xóm
Họ đến nhà em . . . Em có hay ?

Cổng nhà không khép khách về rồi
Màu chiều se lạnh gió lặng trôi
Đứng đây chờ bóng ai qua cửa
Không hẹn mà sao cứ bồi hồi

Lối ngỏ ngở ngàng ngày mới đến
Vô tình ánh mắt đã in sâu
Cho trời ươm nắng xây vườn mộng
Để tóc ai bay , nắng cũng lay

Ôi ! Em , cô gái tuổi đôi mươi
Chớ để làn môi héo nụ cười
Đừng ngắm chiều về rồi tư lự
Làm màu nắng nhạt má kém tươi

Đã mấy chiều nay vắng bóng ai
Then cửa rồi ai cũng biếng cài
Lối nhỏ đi về bao tà áo
Phố chiều ai đứng để chờ ai . .

Mai mốt rồi anh sẽ ra đi
Gian lao lính khổ mộng được gì
Ngày cưới pháo hồng thay giải nắng
Có làm em nhớ chút tình si . . .

 

Trường  Xưa

Bao ngày rồi thầy qua đường tôi thấy
Đã bao lần tôi dỏi mắt trông theo
Bên thân già cây gậy trúc cụt nghèo
Trường lớp đó chắc tình xưa mà nhớ

Buổi sáng nay, cũng qua đường thường lệ
Thầy không may vấp ngã để tôi chào
Tình thầy trò quấn quít hẵn dịu đau
Nụ cười nhẹ mà lòng tôi nắng triu

Ngôi trường cũ im lìm ,  chắc thấm hiểu 
Mái tuong loang thêm lạnh nét rêu phong
Khẩu hiệu thay cao đep những tấm lòng  
Lời từ tốn thÃm bảng đen phấn trắng

Sân trường xưa vốn cây cao rợp nắng
Áo trắng nữ sinh quấn quít vui đùa
Gốc bàng , hoa phượng, tóc lá me chua
Trống trường bãi , hẹn hò nhau một thuở

Thời gian trôi , cảnh đời roi lại nở
Gặp nhau  -   Thầy quản chế , tôi tù nhà
Gát xe thồ chờ khách , kẻ lại qua  
Con ngựa sắt cũng vui mà ráng gượng

Thôi thầy nhé  -  Lỡ qua đường gặp vội
Thằng học trò cơm gạo kiếm không ra
Bài học đời chưa trả đã luống già
Thôi tạm biệt coi như mình không thấy  .

                    

 

 

Lỡ chuyến qua thăm

Tính ra , định thả bộ qua thăm
Con ngựa méo vành lốp cắn xăm
Thời buổi khó khăn hơn nửa triệu
Vậy là chim Bắc lỡ cành Nam
Thôi thì vài chén trà mời bạn
Rảnh rổi ra sân hưởng tiết rằm
Đừng bận nhắc hoài đời chiến bại
Chuyện đâu khó mãi đến trăm năm

   

 

Thăm bạn già

Cọc cạch đạp xe thăm bạn già
Ở tù cùng trại bệnh trầm kha
Xe rong tới ngõ chân tay rủ
Định dựa ngựa già phên thủng ra
Ông gượng đưa tay cười nửa miệng
Bà nằm cuộn chiếu hở lưng da
Cầm tay chẳng nói mà sâu cảm
Tình cảnh bọn mình khó nói ra

             

 

Nhớ Phố Hội

Đã từ lâu tôi mơ một ngày về phố Hội
Nhìn trăng lên soi bóng nước chùa Cầu
Nhìn mặt đường rộn tiếng guốc khua mau
Buổi tan học ngày tôi vừa mới lớn

Tôi ra đi phố Hội vào thu sớm
Mưa giăng giăng che khuất lối đi về
Để bây chừ như mất một miền quê
Đời tù tội khó mong ngày cố quận

Tôi nhớ lắm những gốc dừa gốc mận
Những con đường lát gạch mái nhà cong
Những đêm trăng giãi lụa rãi trước thềm
Những thì thầm sóng ngàn chiều Cửa Đại

Tôi nhớ lắm và muôn đời  nhớ mãi
Hàng giậu thưa lối nhỏ giữa hai nhà
Mùa hè nào hai đứa mãi nhặt hoa
Quên đi mất buổi chiều rơi lặng lẻ

Tôi còn đó bóng hình của người Mẹ
Bàn tay chăm húng quế liếp ngò thơm
Dẫu ở đâu chợt nhớ tôi vẫn thèm
Rau sống Hội An cơm chiều mẹ đợi

Phố Hội ơi!  Chiều nay xa vời vợi
Cho tôi xin một chút nắng quê nhà
Để đời tôi được một phút thăng hoa
Được sống thở như ngày tôi mới lớn