Ly dị

 

Ngày xưa ấy khi tôi còn cô bé
Đất Hoa Kỳ, anh đón mỗi bước chân
Tôi ngượng nghịu cố dấu vẻ lân lân
Khi anh tỏ câu tự tình đôi lứa.

Ta khôn lớn nơi chốn học đường xưa
Bốn năm dài, nên thơ, tình đại học
Anh rời trường, mang theo lời nguyện hứa
Thuở hẹn hò dạo hai đứa yêu nhau.

Tôi hạnh phúc, lòng háo hức, xôn xao
Bên anh bước, vui trong ngày hôn lễ
Mắt long lanh cùng chung lời tuyên thệ
Trọn đời yêu, nặng tình nghĩa phu thê.

Tôi hôm qua, dài ngắn lệ ê chề
Tim đau nhói khi tình anh bất kể…
…nghĩa tào can. Anh phủi vội sang ngang
Say cảnh mới về Việt Nam cưới vợ.

Ôi! Chua xót, lồng bao nổi lo sợ
Tôi và anh, đã dứt nợ, ly hôn
Lệ tuôn trào, con hai ta, ai dưỡng
Tiền, nhà, xe, ai kẻ giữ, ai thường?

Tôi đã thua trong cuộc tình trường
Đời chia rẽ, mặc đường ai nấy bước
Còn con thơ, bị mẹ cha từ khước
Cảnh vắng cha, thiếu mẹ lấy ai thương?

Sáu tháng gần mẹ, chẳng bóng cha nương
Sáu tháng cha thương, dường như mất mẹ
Ngày tránh bạn, đêm nằm trong cô lẻ
Trẻ trách mình, chắc tại lỗi bé hư?

Cha vô tư, đâu màng tình phụ tử
Xa con mình, cha không thấy xót ư?
Gái Việt đẹp, đâu bằng tình cha đẹp
Mái nhà yêu, sao cha vội giã từ?

Mai con lớn mang theo mối suy tư
Cảnh ngày ấy cha mẹ ruồng lúc nhỏ
Xin đừng hỏi vì sao cha con bỏ
Lỗi mẹ con, do chẳng khéo giữ chồng.

Tôi hôm nay, giữa phố sá mênh mông
Gặp chồng cũ đi bên người vợ mới
Mặt đối mặt, lời chẳng nói nên lời
Tình lợt lạt, nghe xa vời cố hựu.

August 3, 2007
Nguyễn Hồng Hải
Clifton Park, NY

Email: haihongnguyen99@yahoo.com