Đà Nẵng có em
Thơ Họa (1)
Mộc Thiêng
( Riêng tặng C.N )
Yêu người Đà Nẵng khó quên
Con đường Lê Lợi với em ngày nào
Nắng mưa mấy thuở dạt dào
Buồn trong kỹ niệm ngạt ngào hương xưa
Em, anh nhớ mãi cơn mưa
Bên nhau hò hẹn nắng trưa đợi chờ
Thơ ngây, cũng lúc dại khờ
Vườn trăng trãi, chiếu nghiêng về quê xa
Bâng khuâng nhớ núi Sơn Chà
Hồn nghe sóng biển Tiên Sa rộn ràng
Gió chiều thổi tóc hương mang
Biển xanh Đà Nẵng muộn màng không em
Chuyện tình xưa, hởi ! thâu đêm
Niềm riêng bỏ ngõ, trăng treo đầu ghềnh
Em ơi, tên vẫn gọi về
Ngày xưa Đà Nẵng hẹn thề có nhau
Con đò đưa khách đi đâu ?
Bờ xa, cỏ lạ, sông sâu, hững hờ
Hàn giang còn đó rất thơ
Ngũ Hành Sơn vẫn đợi chờ bóng ai.
|
Biển Hỏi
Thơ Họa (2)
Mộc Thiêng
Khơi nguồn biển sóng người ơi !
Tình người hun hút chơi vơi giữa dòng
Thinh không im lặng tiếng lòng
Ca thương thổn thức giữa dòng người qua
Xa xăm quá, chân trời xa
Triều dâng, sóng vỗ nên ta nhớ nàng
Điều ước xưa chẳng phai tàn
Hiu hiu gió thổi, mây ngàn ngẩn ngơ
Bời bời, cỏ liếp, vương tơ
Xanh xao mỏi mệt, bơ vơ, sức tàn
Mông lung, thương nhớ vội vàng
Chờ mong biển nói : vạn lời yêu em
Lờ mờ trăng ngủ, sóng êm
Dương gian tìm kiếm, biển tình cho ai.
|