Edmonton- Edmonton
Cái tên xa lạ ngày xưa ấy
Sống mãi quen dần bỗng thấy thân
Như quen dần với ngọn đèn vàng trước ngõ
Quen những ngả tư đường có đèn đỏ đèn xanh
Như quen dần với vòng tay mềm và môi em xinh
Quen luôn với những dỗi hờn vô cớ
Edmonton xứ người tôi ở
Tuyết vẫn rơi mỗi độ Đông về
Ai mang tâm hồn bỏ xứ xa quê
Có lạnh lắm không khi ngoài trời tuyết đổ
Ngày rũ áo ra đi đời còn một nửa
Một nửa buồn vui để lại quê nhà
Lời tạ từ trước lúc đi xa
Xin gởi lại em những ngày tháng cũ
Ta lỡ mang kiếp người lữ thứ
Nợ áo cơm trả mãi không cùng
Đời vẫn trôi dài như một dòng sông
Có phải ta gặp em là do định số
Một chiều mùa Đông bước chân qua phố
Gặp đôi mắt ai nhớ bóng dáng quê nhà
Ngày lại ngày mỗi bước chân qua
Nghề hãng xưởng bàn tay sần sùi chai đá
Cuộc đời ta nhiều lần chấp vá
Trái tim rồi như lá hồn nhiên
Edmonton ta đến với em
Không kiêu sa nhưng nồng nàn đằm thắm
Em vẫn hiền hòa với dòng sông phẵng lặng
Lạnh ngoài trời nhưng đất vẫn nở bao dung
Ta nợ quê hương ta một thời để lớn
Nợ Edmonton này ngày tháng lưu vong
nguyễn phi hoàn
Tháng11/ 2007