ĐỒNG CHÍ


Để nhớ một thời công tác Sinh viên
Vợ chồng thường gọi đùa nhau là " Đồng chí"
Một hôm nàng cười  hỏi chồng :
- Đồng chí trai còn yêu đồng chí gái này không?
Dang rộng hai tay chàng bảo
-Đồng chí trai này vẫn dạt dào yêu đồng chí gái
Hai vợ chồng đùa giỡn cười vui
Mái nhà tranh rộn lên niềm hạnh phúc
Dù cuộc sống vẫn còn đang khổ cực
Vẫn cùng nhau chia xẽ ngọt bùi
Bữa cơm chiều vẫn độn ngô khoai
Một bát canh rau chồng chan vợ húp
Đôi đứa cùng lo túp lều hạnh phúc
 
Mỗi sớm mai hai chiếc xe đạp
Hai đứa chia nhau hai đường "công tác"
Nàng chạy hướng Băc' chàng chạy hướng Nam
Người chạy gạo
kẽ chạy đồ ăn
Chung quanh toàn những mãnh đời kho' nhọc
Lên đồi xuống dốc
Cũng một lòng chung một trái tim
Tình yêu dù năm tháng lặng thinh
Vẫn ấm nồng trên đường mưu sống
Cùng dệt bài thơ chồng vợ thủy chung
 
Thời gian qua đi
Hai đứa đều phai màu áo
Chỉ còn chút tình vẫn hồng mãi trái tim
Đôi khi trên đường xuôi ngược gặp nhau
Nàng vẫy tay cười chào " Đồng chí khỏe không? "
- Vâng bên này vẫn khỏe
Mắt nàng vẫn xinh, môi ấy vẫn hồng
Dù bao khó khăn
Nàng vẫn giừ cho anh nụ cười ngày xa xưa ấy
 
Con đường tương lai vẫn chưa tìm thấy
Cuồng phong bão dậy
" Nữ đồng chí " ra đi khi gặp phải bệnh tình
Để lại "đồng chí trai " một mình công tác
Buổi chiều trở về trên chiếc xe đạp
Cô đơn lạnh lùng dưới trời mưa rơi
" Đồng chí trai " mơ thấy nụ cười  của "đồng chí gái "
 
                  
Tháng  10 / 1993

Nguyễn phi Hoàn
Edmonton, Canada
chs PTG - NK 65-69