Cứ tưởng đời trai gắn liền với đất Quãng
Khi mối tình đầu chớm nở trong tim
Một sớm mai nhìn dáng em bước vào sân trường trong nắng
Bờ tóc buông dài theo gió bay bay
Nước sông Hàn vỗ mãi với bờ xây
Làm gợn sóng con tim thằng con trai mới lớn
Khờ dại - thơ ngây
Tôi đã mòn gót giày theo em từ dạo ấy
Người đâu có hay
Chỉ có những hàng cây đương` Quang Trung là hiểu
Chỉ có những chiếc lá vàng đường Lê Lợi mới hay
Và tập vỡ cầm trên tay có tờ thư chưa gởi
Mới hiểu được tình này
Mấy chục năm theo dòng đời trôi nỗi
Lưu lạc đó đây
Vẫn mang trong tim hình bóng một người
Như núi Son Trà vẫn ngàn năm đứng đợi
Bờ sông Bạch Đăng` vẫn gió thổi vòm cây
Bước chân tôi về Đà Nẵng chiều nay
Tìm lại tuổi học trò : Trường cũ còn đây
Thành phố nhiều đổi thay nhưng tim tôi không nhiều thay đổi
Tìm lại em nhưng em đâu nào thấy
Tôi đứng bên cổng trường dưới trời mưa bay
(Viết cho ngày về thăm lại Quê Hương 2004)