32 NĂM GIÓ BỤI (1975-2007)

 Nguyễn Quý  Đại

-------- oOo --------

Hơn 3000 năm trước người Do Thái xem vùng đất Israel bán đảo ở Điạ Trung Hải là miền đất Hứa vùng đất Thánh của họ, qua các thời đại bị cai trị của Babylinia, Ba Tư, Hy Lạp La Mã sự sinh sống của người Juden/ Do Thái bị thu hẹp. Năm 721 trước công nguyên người xứ Assyria chinh phục vương quốc Israel(1) làm cho người Do Thái phải sống lưu vong, thành lập một cộng động người Do Thái đầu tiên ở nước ngoài, Tiếp theo cuộc khởi nghiã của Bar Kochba chống lại đế quốc La Mã bị thất bại, một phần lớn dân số Do Thái của vùng đất Israel bị trục xuất, bán làm nô lệ trong toàn Đế quốc La Mã. Dân tộc Do Thái đã mất nước lưu vong khắp nơi trên thế giới, phần lớn ở Âu châu (như Tây Ban Nha, Đức, Ba Lan, Hoa Kỳ và số còn lại ở Trung Đông (theo dư luận dân Do Thái lưu lạc vì lỗi đã giết Chúa Jesus ?)

Dân tộc Do Thái trải qua nhiều thời kỳ hưng thịnh, luôn hãnh diện dân tộc họ thông minh, đoàn kết, siêng năng làm việc giỏi, nhiều người gốc Do Thái từng giữ những chức vụ quan trong về kinh tế, chinh trị, ngoại giao ở các quốc gia như Đức và Hoa Kỳ…Hơn hai ngàn năm người Do Thái lưu lạc xứ người, chịu nhiều sự ngược đãi, đàn áp, và bị diệt chủng “Holocaust“. Cuối thế kỷ thứ 19 có phong trào hồi hương khoảng 25 ngàn người Do Thái đầu tiên trở về lập quốc trên vùng đất của cư dân Palestina. Thời đệ nhị thế chiến Đức Quốc Xã do Hitler (1889-1945) lãnh đạo chủ trương bài trừ Do Thái Anti-Semitsm đã tiêu diệt 6 triệu người ở Đức và Âu Châu 

 Người Do Thái chạy trở về quê hương. Cuối đệ nhị thế chiến số người trở về lập quốc tăng dân số lên, họ biến sa mạc thành những nơi có thể canh tác. Ngày 15.5.1948, ông David Ben Gurion công bố nước Do Thái được thành lập và sau đó quốc tế công nhận, có diện tích là 21.056 km2, dân số 5,7 triệu người, (dân tộc Do Thái còn sống trên thế giới khoảng 13 triệu 2, bài viết trong giới hạn không thể bình luận thêm về cuộc chiến máu lửa ở Trung đông) Thành phố Jesusalem cũng có một số người Việt ty nạn CS do các tàu buôn Do Thái vớt trên biển Đông.   

Người Việt chúng ta 32 năm rời bỏ quê hương, vì chế độ độc tài cộng sản, trên đường chạy trốn bất chấp nguy hiểm, phong ba sóng gió, hải tặc. Đã đến các trại tị nạn Đông Nam Á, và được các quốc gia thứ 3 trên thế giới thâu nhận. (dư luận cho rằng người Việt đã tiêu diệt dân tộc Chiêm Thành trên đường Nam tiến, nên ngày nay con cháu phải trả nợ xưa ? người trong nước bị cai trị bởi chủ thuyết ngoại lai độc tài). Chúng ta ra đi với đôi bàn tay trắng, nhưng đã làm nên sự nghiệp ở nhiều nơi trên thế giới. Riêng tại Hoa Kỳ nơi nào có cộng đồng người Việt, đều có những khu phố thương mãi lớn trù phú, cờ vàng 3 sọc đỏ tung bay. Tại miền Nam California 31 năm trước khu đất hoang vắng người Việt đến xây dựng phát triển làm thành Litlle Sàigon biểu tượng „thủ đô người Việt tị nạn CS“ với bản sắc văn hóa Việt Nam. Thung lũng hoa vàng (vì trước đây còn nhiều loại hoa màu vàng poppy flower) San Jose, thành phố của ngành điện tử lớn thứ 10 của Hoa Kỳ dân số hơn 1 triệu. Người Việt tị nạn CS chiếm 9%, có nhiều cơ sở thương mãi, báo chí…Houston nơi nhà đất còn rẻ, đang thu hút cộng đồng người Việt đến sinh sống, so với 10 năm trước, Houston ngày nay phát triển mạnh. Sự thành công của người Việt cũng đáng hãnh diện, nhưng có đìều cần suy nghĩ là người Việt chúng ta còn thiếu tinh thần đoàn kết như người Do Thái. (Người Việt cũng thông minh, theo thống kê hơn 500 ngàn người Việt là chuyên gia về kinh tế, khoa học gia và các lãnh vực khác khắp nơi trên thế giới. Phần lớn thế hệ sinh trưởng ở hải ngoại thành công, nhờ ảnh hưởng đời sống xã hội Tây phương. Hệ thống giáo dục khoa học, nhân bản không nặng phần chính trị, đề cao một thần tượng, nhồi sọ như chế độ cộng sản. Thế hệ thứ hai ảnh hưởng giáo dục gia đình, giữa hai văn hóa Tây phương và Đông phương, nên sinh hoạt khác hẳn giới trẻ bên Việt Nam. Chúng ta không quá chủ quan, nhưng nếu ai đã về Việt Nam chú ý sẽ phân biệt được vấn đề nầy.

Chúng ta từng sống qua những bài học thương đau dưới chế độ CSVN, phải bỏ nước ra đi, qua những giai đoạn khác nhau, vượt biên, vượt tường, đoàn tụ gia đình, diện HO (Humanitarian operations)…Là người Việt Nam dù sống ở nơi nào, nhưng lòng luôn hướng về quê hương, hằng năm vì thiên tai bão lụt cùng nhau quyên góp gởi về cứu trợ, ngoài ra còn giúp cho Thương Phế Binh VNCH, những người dân oan đầu đội trời, chân đạp đất đi kêu oan khiếu kiện ở Sài Gòn và Hà Nội. Nhìn lại miền Nam trước 1975 tại Sài Gòn còn có phong trào "Người cày có ruộng/ Thương phế binh có nhà". Hoàn cảnh hiện nay thì khác vấn nạn của 32 năm dưới chế độ "người cày mất ruộng" phải đi "khiếu kiện tập thể", hoặc "người nông dân có ruộng... vẫn đói". Nếu chính quyền trưng dụng, hay quy hoạch vùng đất của dân, mà bồi thường đúng, cũng như mượn các cơ sở từ thiện, nhà trẻ của các tôn giáo trả lại thì làm sao xảy ra việc thưa kiện?

 Dư luận trong quần chúng „vấn đề lớn nhất hiện nay là đại đa số nhân dân VN, không được hưởng hoặc bị hạn chế nhiều quyền tự do dân chủ và dân sinh. Về chính trị, quyền tự do ứng cử chỉ để tuyên truyền trên thật tế, cuộc bầu cử Quốc hội XII dân biểu 99% là của đảng đưa ra gọi ứng cử và làm loại nghị gật. Tuổi trẻ, trí thức là nhân tài bị dập tắc không có cơ hội phụ vụ đất nước. Quyền tự do lựa chọn, người đại diện làm chủ cho dân cũng chỉ là trò hề. Dân chủ là cái bánh vẻ dưới xã hội cộng sản “Thành phần trí thức, bất đồng chính kiến nếu chỉ trích chế độ, hay chủ trương đấu tranh bất bạo động đều bị ghép vào tội „chống nhà nước xã hội chủ nghĩa„ theo điều 88 Bộ luật hình sự Việt Nam.

Phần lớn người Việt định cư nước ngoài, an cư lạc nghiệp, dù không thích chế độ, nhưng hàng năm nhiều người về thăm lại cố hương, viếng mộ cha mẹ, ông bà, tổ tiên, góp tiền xây mộ, làm mộ bia, xây nhà thờ tỏ lòng biết ơn dòng tộc, ghi nhớ cội nguồn. Nhiều Hội đoàn từng nghĩ đến xây dựng lại nghiã trang Biên Hòa…. Càng về già càng cảm thấy yêu nơi chôn nhau cắt rún, cũng có trường hợp vì hoàn cảnh, người lớn tuổi âm thầm mang tiền trở về quê, mong được an dưỡng, tuy nhiên họ ở một thời gian cảm thấy cô đơn, cuộc sống xô bồ, thiếu tình người, nếu bệnh không có tiền hối lộ, đút lót cho bác sĩ sẽ không được chữa trị chu đáo, nhiều bệnh nhân chết oan vì thiếu tiền…theo dư luận chức năng “lương y như từ mẫu“ ngày nay đôi khi bị bỏ quên! Người ta than phiền đi bác sĩ khám bệnh, BS ghi toa nhiều loại thuốc đắc tiền để hưởng huê hồng với nhà thuốc, hoặc tự bán thuốc không có nhãn hiệu?. Chính tai nghe mắt thấy sự nhẫn tâm trên quê hương mình, lại một lần nữa họ ra đi gởi nắm xương tàn nơi đất khách quê người. 

Theo thống kê hàng năm người Việt tị nạn và khoảng 400,000 công nhân xuất cảng lao động gởi về hơn 4 đến 5 tỉ đô (1) số ngoại tệ lớn nầy đi về đâu?. Mọi người đều muốn nhìn đến tương lai tươi đẹp của đất nước, nhưng đối diện với quê hương đôi khi phải ngậm ngùi ra đi, vì trình trạng đạo đức xã hội băng hoại, nạn tham nhũng hối lộ khắp nơi. Thế hệ trẻ thuộc thành phần „quý tộc đỏ“ ăn chơi như những ông hoàng bà chúa, giới trẻ đua đòi sống phóng túng. Trong khi đó trên đường phố Việt Nam còn nhiều trẻ em thất học vì không tiền đóng học phí, phải đi bán vé số, đánh giày

 "Giữa chợ người, bát cơm nào dễ kiếm,
Con lao đao gắng gượng sống qua ngày !“

Học sinh, sinh viên là thành phần trí thức trong xã hội, trước 1975 giới nầy được yêu quý, sinh hoạt học đường tự do, còn có quyền tham gia biểu tình, đôi khi chống chính phủ, tình thầy trò được tôn kính, các kỳ thi phân minh công bằng, không có việc ưu tiên lý lịch đoàn đảng. Chưa bao giờ có việc thầy trò lợi dụng gã gẫm đổi tình lấy điểm. Nữ sinh viên đi bán bar, hay đi làm vợ hờ người khác! Bây giờ ở Việt Nam xảy ra hàng ngàn trường hợp, đảo lộn trong giới trí thức, thạc sĩ, tiến sĩ „giấy“, đủ loại khó phân biệt được giữa hư và thực.

 Năm 2005 tôi về Sài gòn, người bạn mời tôi đến nhà hàng đặc sản rắn, từ lâu nghe tin đồn chưa thấy, đến nhà hàng buổi trưa khá đông thực khách tuổi còn trẻ, rất ồn ào những tiếng dô dô. Tôi không hiểu tại Việt Nam trong tuần ngày làm việc, nhưng lúc nào cũng thấy người ta ngồi nhậu hay uống cafe quá thảnh thơi? Trong khi đó các nước Tây phương kinh tế giàu có, nhưng từ thứ Hai đến thứ Sáu ít thấy ai ngồi nhậu ngoài quán, trừ người đã về hưu. Nhân viên hay xếp lớn, ăn trưa thời gian chỉ có chỉ 45 phút mà thôi!

Những con rắn hổ đen mun nằm trong lưới được cân, tính tiền theo trọng lượng, và cắt tiết tại bàn máu chảy được hứng vào xị ruợu trắng biến thành màu đỏ tươi, trái tim và mật rắn được lấy ra bỏ trên diã nhìn thấy máu và rắn tôi đã ngán nên từ chối, người bạn có mời thêm mấy người khác, người đàn ông ngoài 50 tuổi dắt theo một cô khoảng 20 tuổi giới thiệu là sinh viên học ngành kinh tế. Cô ta ngồi vào bàn ăn uống tự nhiên, mấy ly rượu máu rắn đỏ cô uống rất sành điệu, thấy tôi uống beer không uống rượu rắn cô nói: “thịt và máu rắn cường dương bổ thận, nếu không ăn tiếc của trời cho„, bên cạnh những bàn tiệc, rượu bia, thức ăn thừa thải của những người có quyền thế, nhiều tiền được sự o bế của các em xinh đẹp là bồ nhí, vợ hờ… Từ ngoài cửa, người ngồi trên vỏ lớp xe cũ chống hai tay đến bán vé số, không ai mua! tôi gợi chuyện biết năm 1973 anh ta là lính Điạ Phương Quân bị mìn của VC cụt mất 2 chân. Tôi hỏi anh còn giấy tờ thương phế binh cho tôi xin bản copy để chuyển cho các Hội đoàn ở ngoài nầy có thể giúp anh? Anh cho biết „cuộc đời lưu lạc, còn sống lây lất là may lắm, giấy tờ đã mất hết…“.Tôi mời anh uống bia, anh từ chối vì bị cao máu, tôi mua hết vé số trên túi anh đeo trước ngực, tặng mỗi người trong bàn 1 vé lấy hên.. số còn lại tôi gởi tặng các cháu con anh, anh nhận và cảm ơn chống tay đi trước sự dững dưng của mọi người. Có người nói „mackeno“ hơi đâu để ý chuyện buôn bán quấy rầy. Tôi trả lời ngay: „chúng ta từng sống trong cuộc chiến, không phân biệt bên nầy hay bên kia, những người không may mắn bị tàn phế chúng ta cần giúp đở họ, nhất là những thương binh của VNCH không được hưởng trợ cấp của chính phủ, những người nầy đáng thương dù họ nghèo, nhưng lam lũ làm ăn bằng chính mồ hôi của họ, hơn hạng người giàu nhờ tham nhũng, hối lộ ...“

Trưa Sàigòn nắng gắt, hay không khí trong bàn nhậu làm tôi nhức đầu, tôi xin từ giả về trước người bạn đưa tôi về. Hắn kể cho biết cô đó là sinh viên làm vợ hờ, vì ông bạn làm thuế vụ có vợ con, nhưng nhiều tiền nên muốn thay đổi cuộc sống theo „xã hội đổi mới„. Phần lớn Việt kiều về lo việc từ thiện, thăm trại mồ côi, giúp tiền tu sửa Chùa, nhà Thờ, nếu có thành phần nào ăn chơi cũng không bằng người trong nước, một đêm các đại gia, các quan lớn đốt cả ngàn đô trong một bàn tiệc, ngày xưa nghe đồn „nhất dạ đế vương“ bây giờ thì chuyện đó không phải là một đêm, nhiều người làm vua cả đời, dù vua không ngai…đi xe đời mới BMW, Mercedes, Rolls Royce…Những đám cưới xa hoa, lộng lẫy học đòi, xài tiền giống như các ông hoàng ở Á Rập, đám tang thì thuê người khóc mướn …Đời sống „đổi mới“ tại Việt Nam ngày nay, còn dài hơn chuyện cổ tích 1001 đêm, không bao giờ kể hết.

Nhìn chung, đời sống tương đối được tự do làm ăn buôn bán hơn thời kỳ ngăn sông cách chợ “bao cấp“, kiểm kê tài sản đổi tiền…nên hàng triệu người đã bỏ nước ra đi. Dù đời sống có vẻ dễ chiụ tuy nhiên sự chênh lệch giầu nghèo, tham nhũng, bất công xã hội, đạo đức suy đồi nạn xi ke ma tuý, đĩ điếm, cờ bạc số đề lan tràng. Ngày càng làm dân chúng bất mãn, chính quyền địa phương, có nơi thì giống như thời phong kiến, bọn cường hào ác bá lợi dụng quyền lực lấy ruộng, vườn của nông dân. Ngày nay người dân không những thiếu cơm, thiếu áo mà còn mất luôn cả nhà để trú thân, đất để canh tác nuôi gia đình.. Từ đó nổi lên phong trào dân oan khiếu kiện. Hơn 600 tờ báo trong nước, họ không muốn viết hay không được quyền viết những bài phóng sự về: dân oan đi biểu tình khiếu kiện hàng ngày, trước cơ quan có thẩm quyền của nhà nước, để đòi hỏi sự công bằng…trong khi đó những  sex clip Yến Vi, Thùy Linh „Vàng Anh“ các báo thi nhau đăng bài hàng ngày kéo dài cả tháng?

Năm 2007 Việt Nam tổ chức thành công Hội nghị thượng đỉnh châu Á Thái Bình Dương, APEC và  gia nhập  WTO Tổ chức Thương mại thế giới và được đưa ra khỏi danh sách gồm các nước bị Hoa Kỳ coi là vi phạm quyền tự do tín ngưỡng.. cuối năm 2007 Việt Nam trở thành ủy viên không thường trực của Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc, Chính quyền CSVN đã thành công về đối ngoại, nhưng thế giới thường chỉ trích Việt Nam duy trì độc đảng và trấn áp bất đồng chính kiến, không tôn trọng tự do tôn giáo. Nay các tổ chức nhân quyền quốc tế đang thúc giục đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC các nước vi phạm quyền tự do tín ngưỡng.

Theo BBC ngày 30/08/2007: "Tổng thanh tra nhà nước (CSVN) cũng thừa nhận rằng số vụ khiếu kiện liên quan tới đất đai ngày càng đông, tới hơn 90% " "Theo thống kê chính thức của chính phủ Việt Nam, từ 1997 cho đến nay, trung bình mỗi năm có gần 20.000 vụ khiếu nại, tố cáo của người dân". Nhưng báo chí viết toàn những chuyện thuốc lắc, ăn chơi của giới trẻ, đọc qua phải chóng mặt. Con số phá thai ở Việt Nam có thể cao nhất thế giới „hàng năm có khoảng 1.5 triệu phụ nữ VN nạo thai, và 30% trong độ tuổi từ 13 tới 19, theo thống kê của Bộ Y Tế Việt Nam. Khoảng 5% phụ nữ làm mẹ trước tuổi 18 và 15% trước tuổi 20. Trong số những phụ nữ bị mắc các bệnh truyền nhiễm, có 2.7% dưới 15. Quan hệ tình dục trước hôn nhân khi còn trong độ tuổi vị thành niên“

Báo Tuổi Trẻ dựa vào tin tức từ một cuộc hội thảo về “chống tiêu cực” thi cử nói rằng “89% sinh viên ở Việt Nam quay cóp, sao chép luận văn, các cán bộ công tác lãnh đạo thuê làm luận văn, luận án tiến sĩ”. Hệ thống giáo dục như vậy thì tương lai đất nước sẽ đi về đâu? Hiện tượng chảy máu chất xám, những sinh viên ưu tú du học nước ngoài thành tài, đều tìm cách ở lại, ngoại trừ một số „con ông cháu cha“ trở về để được „ăn trên ngồi trước

Sinh hoạt ở thành phố đời sống phát triển về kinh tế, nhà hàng, làng nướng lúc nào cũng đông người ăn nhậu từ sáng đến nửa đêm, phòng trà, cafe đủ loại mọc lên như nấm, ăn chơi hết cỡ! Tuy nhiên người dân còn nghèo đói, trẻ em thất học, hàng năm tổ chức tốn kém hàng tỉ tiền tuyển lựa Hoa hậu? trong lúc lương nhà giáo dưới 1 triệu đồng không đủ sống, phải làm thêm nghề khác... Con gái nhà quê bị dụ dỗ các môi giới đi lấy chồng ngoại quốc, làm nô lệ tình dục. Người đi làm lao động bị bóc lột (theo phong trào xuất cảng lao động) người ta bán ruộng vườn vay mượn nợ chồng chất hy vọng ra đi làm nước ngoài có khá hơn không ? Phiêu lưu xứ người vì miếng cơm manh áo, đôi lúc dở sống dở chết bị bóc lột đánh đập!

 Công nhân làm việc cho các công ty liên doanh nước ngoài tại Thủ Đức, Bình Dương, trả lương thấp, luật lao động không được tôn trọng. CSVN vừa muốn thâu tóm lợi nhuận của kinh tế thị trường, vừa muốn tiếp tục trói tay công nhân bằng luật lao động của CS. Nhờ phương tiện tuyền thông của thế kỷ 21, chính quyền CSVN không thể bịt mắt người dân, gần đây có các phong trào công nhân đình công đòi hỏi quyền lợi. Trường hợp nầy đã xảy ra tại Ba lan ngày 04.9.1980 công nhân đã đình công và thành lập „Công Đoàn Đoàn Kết/ Solidarnosc“, dưới thời CS Ba Lan Công Đoàn nầy bị đàn áp nhưng cuối cùng đã chiến thắng vẻ vang. Nhà cầm quyền CS Ba Lan thời đó phải công nhận tính cách hợp pháp, tạo sự chú ý và quan tâm của các nước Tây phương. Công Đoàn Đoàn Kết đóng góp cho tiến trình tự do dân chủ cho dân tộc Ba Lan đã từ bỏ chế độ CS.

Chúa nhật ngày 9 tháng 12 tôi rất vui mừng, trang báo điện tử Take2tango đăng tin biểu tình chống TC xâm lăng, từ San Franciso đến Sàigòn và Hà Nội trước sứ quán Trung Quốc. Đây là lần đầu tiên sau 32 năm thanh niên, sinh viên xuống đường biểu tình. Tôi vào các trang báo điện tử trong nước như: Thanh Niên, Tuổi trẻ và VnExpress, không có tờ nào đăng tin nầy. Tôi băn khăn muốn kiểm chứng tin nầy đúng hay sai? Bởi vì đời sống ở Việt Nam, bị kèm kẹp cấm biểu tình khó có thể thực hiện các cuộc biểu tình ở Hà Nội và Sàigòn, trong khi đời sống xã hội giới trẻ thích hưởng thụ?. Tôi vào các trang báo Đàn Chim Việt, VOA, BBC… sau đó có đăng tin. “Biểu tình ôn hòa ở Hà Nội và Sài Gòn hôm chủ nhật (9.12), phản đối việc Trung Cộng lập thành phố hành chính cấp huyện Tam Sa nhằm quản lý quần đảo Hoàng Sa, Trung Sa và Trường Sa. Những người biểu tình, là sinh viên, thanh niên đã tụ tập gần Đại sứ quán Trung Cộng. Lên tiếng quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền của Việt Nam.“ “Trường Sa và Hoàng Sa là máu thịt của Việt Nam”.

Tôi theo dõi 2 cuộc biểu tình ngày 9/12 và 16/12 với khí thế hăng say, những tấm áo màu đỏ in dòng chữ „china hegemonny jeoppardizes asia - Beware of the invaison ở mặt sau và china stop invading - spratly and paracel islands of Viet Nam“. Tại sao công an ngăn chặn cuộc biểu tình, thể hiện lòng yêu nước của thanh niên, sinh viên và nhân dân VN phản đối Trung cộng chiếm 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa?

Chúng ta phải hoan nghênh tình thần yêu nước của giới trẻ, đã can đảm đứng lên biểu tình phản đối hành động xâm lược từ trước đến nay của Trung cộng, đã cướp đi nhiều vùng đất và biển của Việt Nam, Thác Bản Giốc, Ải Nam Quan đã thuộc về bên kia biên giới của Trung cộng!. Trách nhiệm mất đất, mất biển là do đảng CSVN muốn theo Tàu cộng để kéo dài triều đại độc tài của đảng CS. Phát ngôn viên Lê Dũng ồn ào phản đối chỉ là trò hề.  Trong dân gian truyền khẩu: „chơi với Tàu còn đảng, nhưng mất nước! chơi với Mỹ thì mất đảng…“ Có thể đảng CSVN sợ „môi hở răng lạnh“ nên cố bám vào đảng để còn quyền lực vinh thân phì gia? Chúng ta khó quên được Ông Ích Khiêm đã từng nói với các quan không lo việc nước trong bữa tiệc trên chó, dưới chó, toàn là chó“

Những năm trước khi Hải quân Trung cộng bắn giết ngư dân Việt Nam trên biển Nam Hải, Cộng Đồng Người Việt tị nạn ở hải ngoại đã từng đến Toà Đại sứ Trung cộng ở Berlin, cũng như San Francisco, Washington, Berlin… biểu tình. Thời gian đó ở trong nước thì im lặng? Lần nầy phong trào yêu nuớc của sinh viên, thanh niên tự bộc phát, ý thức được trách nhiệm với quê hương, Hình ảnh thanh niên, sinh viên và nhiều em còn trẻ tham gia biểu tình đã làm xúc động lòng người yêu nước. Người Việt hải ngoại rất ngưỡng mộ và ủng hộ các bạn ở Việt Nam không bao giờ để các bạn cô đơn, những cuộc biểu tình chống Trung cộng khắp nơi trên thế giới từ Úc, Hoa Kỳ, Pháp, Anh, Đức, Na Uy, Canada, Nhật, Ba Lan… phản đối hành động xâm lăng của Trung cộng, (chỉ khác nhau người Việt hải ngoại sử dụng cờ vàng 3 sọc đỏ, biểu tượng người tị nạn CS), nhưng người Việt hải ngoại lúc nào cũng hướng về cố quốc, bỏ qua những dị biệt cùng đứng lên bảo vệ đòi hỏi chủ quyền các đảo ngoài khơi của Việt Nam.

Tất cả các cơ quan truyền thông ở hải ngoại, Tivi, đài phát thanh, báo chí đều loan tải rộng rải tin tức cuộc biểu tình chống Trung cộng tại Sài Gòn và Hà Nội. Ngược lại Báo chí, tivi trong nước do đảng CSVN lãnh đạo, ngậm miệng như hến phải chăng sợ „há quai mắc ngạm“ đụng đến „thiên triều đỏ“? Duy nhất chỉ có Vietnamnet. đăng bài „Hoàng Sa mãi mãi là lãnh thổ thiêng liêng của VN“ (3) bị phạt 30 triệu đồng VN. Hành động nầy chứng tỏ Việt Nam không có quyền tự do của báo chí, và phe thân Trung cộng còn ảnh hưởng khá mạnh trong nội bộ đảng CSVN. Hữu nghị, thương thuyết cái quái gì? khi giặc Tàu với chủ thuyết „tàm thực“ loại tằm ăn dâu, dùng vũ lực cướp biển, cướp đất? Đừng bao giờ quên những ngày đau thương từ ngày 17-2-1979 đến 05-3-1979 Trung cộng đã đưa 200 ngàn quân, đánh phá sáu tỉnh biên giới phiá Bắc, và Trường Sa năm 1988!

Ca dao có câu „cha có lú thì chú nó khôn“ phải biết phân biệt bạn và thù. Hy vọng phong trào yêu nước của giới trẻ trong nước, sẽ được toàn dân ủng hộ, đánh động được lương tâm thế giới, kêu gọi Liên Hiệp Quốc can thiệp, lên án Trung cộng bất chấp công lý và công pháp quốc tế xâm lược Trường sa và Hoàng sa. Chủ trương cá lớn nuốt cá bé vào thời phong kiến, không còn hợp với thế kỷ 21 nầy. Chúng ta cùng hát „dậy mà đi - Việt Nam Quê hương ngạo nghể„

Xuân 2008 kỷ niệm 100 năm trước, phong trào Duy tân(1904-1908) do Phan Châu Trinh(1872-1926), Huỳnh Thúc Kháng(1876-1947), Trần Quý Cáp(1870-1908). Phong trào nầy nhận thức được tầm vóc của “khai dân trí” và đã được phát huy một cách sâu rộng, thì ngày nay đất nước Việt Nam lấy đó làm một phương châm cho tiến trình dân chủ sẽ giúp phát triển dân trí, và dân trí bảo vệ và phát huy dân chủ. Một dân tộc hùng mạnh là một dân tộc có dân trí cao. Các quốc gia Á Châu như: Nam Hàn, Nhật Bản, Singapur… không theo chủ thuyết cộng sản, đã đưa đất nước họ giàu có và thịnh vượng, Việt Nam nên thay đổi đường lối cai trị, để có thể đưa đất nước phú cường, mong giữ vững bờ cõi, Tổ tiên chúng ta đã hy sinh xương máu dành lại độc lập sau một ngàn năm Bắc thuộc
Nhật Bản trở thành cường quốc nhờ Minh trị Thiên Hoàng (Mutsu Hito 1852-1912), lên ngôi lấy niên hiệu Meiji, mở cửa chủ trương canh tân đất nước, từ năm 1868 cải cách xã hội và chính trị, tiếp nhận học hỏi dân chủ, tiến bộ của các quốc gia Tây phương đã đưa nước Nhật nhanh chóng trở thành một trong những cường quốc trên thế giới, (tôi chỉ đề cập đến việc Nhật canh tân đất nước, nhờ sự tài giõi của Minh Tri Thiên Hoàng, không khen Nhật Bản dưới thời quân Phiệt, đã gây ra tội ác chiến tranh. Việt Nam cũng là nạn nhân năm Ất dậu 1945 chết đói hơn 1 triệu người tại miền Bắc. Từ trước đến nay đáng lẽ chính phủ Nhật Bản phải xin lỗi dân tộc Việt Nam, như họ đã từng xin lỗi dân tộc Đại Hàn. Nhưng Nhật không xin lỗi Việt Nam, vì sự hèn yếu của chính quyền CSVN, chỉ biết ngửa tay xin tiền viện trợ, đã quên đi danh dự cho một dân tộc!) 

Đã 32 năm thống nhất hòa bình, nhưng đời sống vẫn còn lạc hậu dân trí còn thấp kém? Chính quyền thì vay mượn tiền của Ngân Hàng Thế Giới, trong khi đó Việt Nam đất rộng đầy đủ tài nguyên „rừng vàng bể bạc!!. Hàng năm có hơn 5 tỷ tiền do Việt kiều gởi về ngoại tệ đó đi về đâu? Chủ nghiã cộng sản không còn phù hợp với thời đại mới của nhân loại. Dân tộc Việt Nam phải đấu tranh cho tự do và nhân quyền, giống như các quốc gia Đông Âu đã từ bỏ chế độ cộng sản độc tài tham nhũng thối nát... Cố văn hào Victor Hugo(1802-1885) đã từng tuyên bố „chủ nghĩa cộng sản là giấc mơ của một vài người, nhưng là cơn ác mộng của mọi người“.


Tài liệu tham khảo
(1) theo tự điển Universal Lexikon nhà xuất bản Faktum năm 2000, trang 408 Người Do Thái ờ bán đảo Israel theo Do Thái giáo đầu tiên được phát triển. Theo những chuyện chép lại trong Kinh Thánh. Nguời Do Thái hưởng thụ những giai đoạn tự chủ đầu tiên dưới lu65at pháp từ Othniel cho đến Samson  Sau đó vào khoảng năm 1000 TCN, vua David thành lập thành phố Jesusalem làm đô của Vương quốc Isael và Juden. năm 970 TCN, con của vua David là vua Solomon trở thành vua của Israel. Trong vòng mười năm, Solomon bắt đầu xây  Đền thờ Thiêng liêng là Đền thờ Đầu tiên. Khi Solomon chết (khoảng 930 TCN), 10 bộ lạc tách ra để thành lập Vương quốc Israel. Vào năm 722 TCN người xứ Assyria chinh phục vương quốc Israel và làm người Do Thái phải sống lưu vong,  Lexikon der Geschichte

(2) thống kê báo Người Việt   
www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=69730&z=2
(3) http://vietnamnet.vn/chinhtri/2007/12/758626/
Xem buổi xử kiện về đất đai   http://www.youtube.com/watch?v=ITwVHCFq8Kc
http://uk.youtube.com/dutran
http://uk.youtube.com/watch?v=0eD45NNCdtY
http://uk.youtube.com/watch?v=42ld93yZMuM
http://uk.youtube.com/watch?v=IJewu2qX4Kg&feature=related