Sân ga chiều cuối năm nắng như đổ lửa – Thời tiết trái nghịch bởi chu kỳ biến thiên của trời đất theo một năm nhuần cố hữu. Đón chuyền tàu SE21 với tâm trạng lâng lâng xúc cảm – Món quà tinh thần vô giá là tấm niên lịch 2015 “SẮC HOA” của chủ nhân nhà sách Hương Giang thực hiện kỷ niệm 60 năm thành lập trường PHAN THANH GIẢN dấu yêu – do chị Kim Vân đại diện trao tặng.
Mùa xuân sắp về. Trăm hoa đua nở khoe sắc thắm. Én tung bay chao liệng khắp nẻo không gian – “Sắc Hoa” thể hiện tất cả bao khát khao của mọi người vui với mùa xuân thái bình – bất diệt.
Mân mê tập lịch trên tay, bồi hồi khơi động tâm thức – rưng rưng một thước phim dĩ vãng về TRƯỜNG xưa LỚP cũ – miên man – òa vỡ - tràn ngập tâm hồn. Thắm thiết chân tình, gói gọn nỗi niềm thổn thức bao kỷ niệm thủa áo trắng – tiếng sáo – chân chim – dù miệt mài qua bao tháng năm thời gian phủ màu bao cát bụi phong trần.
Với huy hiệu 1955- 2015 vinh danh một mái trường từ thủa sơ khai bao thế hệ được giáo huấn tốt đẹp đã trưởng thành – Sản sinh những nhân tài, bác sỹ - kỹ sư – họa sĩ – công nhân viên chức – giáo sư, cùng những ngành nghề lương thiện, chung tay góp sức cho xã hội phồn vinh – cho dù chỉ là hạt cát trong sa mạc nhưng nhiều con én đã làm nên mùa xuân vĩnh cửu – tốt đời đẹp đạo- cho dù 60 năm đất nước bao chính biến – thăng trầm. 20 năm – một hành trình dài đăng đẳng- Các ân sư đã đem hết trí tuệ - chất xám, năng lực – kiến thức – nhiệt huyết toàn tâm toàn ý giáo huấn bao thế hệ trong định hướng “TRỒNG NGƯỜI”.
Trang sách tinh khôi mở trang trọng dưới ánh minh quang tỏa sáng, cùng tên trường PHAN THANH GIẢN. Trong huy hiệu màu xanh ươm mầm khát vọng – minh chứng tấm lòng các Ân sư dẫn dắt bao đàn chim non bay vào đời – Huy hiệu là đóa hoa hàm tiếu phả hương thầm qua bao ngày tháng – đã thể hiện sự bảo tồn bản sắc, phát huy văn hóa tâm hồn dân tộc Việt. Là ân tình nghĩa thiết – tinh thần “TÔN SƯ TRỌNG ĐẠO” truyền thống đạo đức cao quý.
Ngày ấy, các Ân sư đã khai trí và dạy dỗ, giáo huấn từng môn học bằng nhiệt tâm, tận tình và chu đáo: Toán, Lý, Hóa, Văn, Sử, Địa, Sinh ngữ, Giáo dục công dân, Nữ công gia chánh, Âm nhạc, Hội họa, Công tác cộng đồng để các thế hệ có một Tri – Trí – Kiến thức- Lễ nghĩa – được tiếp thu và hấp thụ để áp dụng trên vạn nẻo trường đời đúng với châm ngôn: “TIÊN HỌC LỄ, HẬU HỌC VĂN”
Trường xưa – lớp cũ ấp yêu bao kỷ niệm ngọt ngào dấu ái. Hai dãy lầu đối diện ôm ấp bao hoài bão – khát vọng tương lai. Trụ bóng rổ hai đầu là nhân chứng bao chiến tích hào hùng và vinh dự.
Kỷ niệm vẫn đong đầy trong tâm thức – dạt dào như con sóng thủy triều lên – như đàn cá hồi bơi ngược dòng về nguồn cội – Để nhắc nhớ khung trời học trò, hoa mộng – ngọc ngà một thủa – Vẫn lưu luyến – xuyến xao trong hồi ức suốt chặng hành trình xuôi ngược trên mọi nẻo phong trần.
Những trò chơi dại dột và thú vị lẫn tinh nghịch len lén cột chéo áo dài vào nhau để vô tình di chuyển đến tơi tả, dán giấy viết – vẽ bậy bằng một vỗ tay thân ái, guốc giày mất tích bí ẩn đành rưng rưng đi chân đất về nhà. Bởi …khóc hổ con ngươi …cười ra nước mắt.
Những quả ổi ngọt ngào – thơm thảo- chùm me dốt chua chua – lòn bon, mận chín dấu trong tà áo dài chuyền tay nhau thưởng thức trong giờ học – hít hít….hà hà…ôi chao…ngon tuyệt.
Ngày ấy, Thầy Dũng mới ra trường về dạy còn trẻ măng là mục tiêu tấn công của các nàng PHAN THANH GIẢN: Vẫn vòng tay trịnh trọng Thưa Thầy …dạ dạ …vâng vâng…Song quay lưng là chu môi …lè lưỡi gọi Thầy bằng …Anh – đâu đợi 45 năm sau được Thầy cho phép---thân mật trong danh xưng ---Hi…Hi.
Con đường Lê Lợi ngập tràn hoa phượng đỏ - những chú ve sầu cất giọng ngân nga là thông điệp giây phút phân kỳ. Nẻo đường Hoàng Diệu – Phan Châu Trinh – Ông Ích Khiêm ghi dấu chân kỷ niệm của ĐIỂU – MAI – PHỈ - SONG PHƯỢNG - BÍCH TRÂM – THY VÂN một thời hoa mộng - đã được mang tên con đường tình sử qua bao tháng năm tình tự.
Nhớ vô ngần những chiều đầu Đông mưa đổ, những đầu Hạ nắng lụa vàng vương vương mây trắng, những bình minh tung tăng đến trường cùng ánh thái dương chan hòa trên mái tóc vừa chấm ngang vai – những giọt sương pha lê lóng lánh đọng ngàn cây hoa lá.
Nhớ vô ngần ly kem Diệp Hải Dung ngọt lịm môi mềm – Chén bánh bèo quan thuế thơm lựng – cay nồng. Phim chưởng Vương Điền, Lý Tiểu Long chiếu rạp Li Đo và những đĩa bánh cuốn bắc đường Độc Lập quyến rũ là đồng phạm trong những giờ thư giãn.
Có đôi lần lặng lẽ - âm thầm – ngậm ngùi trước cổng trường thân yêu đã thay tên – đổi chủ để thương, để nhớ - chợt thấy lòng rưng rưng nuối tiếc vô biên.
Xa rồi tà áo trắng tinh khôi chiều sông Hàn lộng gió – dòng thủy triều trong xanh ấp ủ bao hoài bão khát vọng về đường công danh rạng rỡ của một chân trời sáng lạn.
Đẹp vô ngần ---những mái tóc thề của các nàng nữ sinh PHAN THANH GIẢN – ươm hương thơm nồng nàn mùi bồ kết – hỏi mấy ai --- còn lưu luyến – vấn vương???
25 tháng 7 năm 2015 ngày trọng đại. Những cánh chim lang bạt khắp bốn phương trời bay về tổ Mẹ - để khơi động khung trời kỷ niệm thân yêu dưới mái trường xưa cùng Thầy tốt – trò ngoan với tâm tình đầm ấm – đậm đà – thắm thiết nghĩa tình.
Xin tất cả đồng thắp một nén nhanh lòng – cúi đầu mặc niệm – nguyện cầu hương hồn các Ân sư – bằng hữu - đồng môn đã miên viễn về cõi vĩnh hằng siêu thoát nơi vô biên của cõi Phật đại từ.
Xin tri ân công lao đức độ của các Ân sư đã một thời dày công giáo huấn.
Xin tri ân Thầy hiệu trưởng Lê Quang Văn – ban tổ chức – Ban biên tập – các nhà mạnh thường quân với nhiệt tình – nhiệt tâm – nhiệt huyết cùng nghĩa cử cao đẹp trí tuệ cống hiến cho đặc san “VỀ NGUỒN” và ngày “Hội ngộ nghĩa tình PHAN THANH GIẢN” được thành công tốt đẹp – hoàn hảo và mỹ mãn.
Xin chúc các Ân sư – bằng hữu- đồng môn dồi dào sức khỏe.
“VỀ NGUỒN”: Khung trời bình yên ngút ngàn yêu thương đang chờ đón với nghìn trùng kỷ niệm.