Mẹ đã ngàn thu an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng. Bên vầng trăng thiên cổ Mẹ vẫn hướng về các con cháu thân yêu nơi trần thế. Có một điều con muốn nói chắc chắn với Mẹ rằng: Trong những hoàn cảnh khốn cùng, thác ghềnh nghiệt ngã Mẹ vẫn luôn bên các con phù hộ, quấn quýt trọn giấc miên trường.

Mẹ của con: Một dòng sông ngọt ngào. Một lòng đại dương bao la, mênh mang đầy yêu thương mật ngọt. Mẹ ơi – Con rất thích hoa hồng nhung vì ngày xưa còn bé Mẹ vun trồng cho các con mình chiêm ngưỡng. Vòng tay thân thương của Mẹ, mái tóc dãi dầu một nắng hai sương đã ấp ủ, nuôi dưỡng các con thành người. Suối tóc đen huyền mềm mại thời thiếu nữ, qua bao năm tháng nhọc nhằn gian khổ, đã xác xơ tàn úa điểm xuyết màu sương tuyết. Vầng trán thanh tú theo thời gian mưa nắng sạm màu, nhăn nheo dày dạn phong trần. Đôi mắt của mẹ cho đến tuổi cuối đời vẫn hằn in nét tinh anh, quyết đoán, cương trực đã đuổi đeo, soi đường dẫn lối cho các con vững bước vào đời.

Tuổi ấu thơ nồng nàn các con ngập tràn trong vòng tay bảo bọc, nuôi dưỡng chở che của Mẹ. Mẹ không quản ngại lầm than, đơn thân da chì sạm nắng tưới mồ hôi trên vùng đất – đá – sỏi khô cằn làm nẩy mầm hạt giống, đổi bát cơm nuôi các con ăn học, khôn lớn từng ngày. Những tháng ngày hàn vi Ba ra đi miệt mài phục vụ lý tưởng cao cả của tâm nguyện. Mẹ – Mẹ ơi- Vóc ngọc Mẹ theo thời gian xanh xao – vàng võ. Phận đời lao đao nhưng vẫn an lòng vững tin giáo huấn nuôi dạy con cái bằng tấm lòng hy sinh cao cả, quảng đại, sống với mọi người bằng tấm tình bác ái bao dung- Để mỗi chiều về, khi dải yên hà khuất chìm sau núi, bên bếp lửa hồng bập bùng dưới mái nhà tranh ấm cúng. Mẹ quy tụ các con với tiếng lòng ngàn thương vạn mến.

Oâi đôi tay của Mẹ - Của tất cả bà Mẹ trên thế gian lãnh hội và thực hiện thiên chức Mẫu từ. Công ơn sinh thành dưỡng dục của Mẹ sánh cao như trời – mênh mông như bể- Miên viễn là dòng suối ngọt ngào thơm mát. Mẹ dang rộng vòng tay chở che mưa nắng đời con. Nên chi ngàn đời các Mẹ vẫn chịu “bên ướt Mẹ nằm, nơi khô ráo dành cho con”.

Để như:
“Tuổi thơ Cha ẵm Mẹ bồng.
Nâng niu chiều chuộng rộng lòng ấp yêu
Dù cho nắng sớm mưa chiều
Mớm cơm sú nước chắt chiu tình nồng.”


Đôi gò nhũ hoa của Mẹ tuôn những mạch sữa ngọt ngào thấm đậm yêu thương. Sách đèn Mẹ dạy tỏ tường từng câu, từng chữ. Phân tích ngọn ngành về cuộc sống với bao thế thái nhân tình. Kỹ năng sống cộng đồng, học thuyết đắc nhân tam, đạo lý thánh hiền, chữ trung, chữ hiếu, chữ trí, chữ tâm cùng lòng nhân hậu bác ái hỷ xả bao la.

Mẹ thao thức bao đêm chăm các con từng phiên ngủ. Những giọt lệ đời cay đắng Mẹ âm thầm nuốt ngược vào tận đáy lòng. Câu ca dao Mẹ ru con tha thiết thuộc nằm lòng, cùng Kim Vân Kiều, Cung Oán Ngâm Khúc, Chinh Phụ Ngâm, Lục Vân Tiên, Thoại Khanh Châu Tuấn ngột ngào, mượt mà theo con êm đềm vào giấc ngủ an bình. Và cả một tấm lòng son sắt, một mối tình thuỷ chung cùng Cha theo tháng ngày keo sơn gắn bó.

Dù gian khổ, Mẹ vẫn luôn cười. Mẹ lý giải rằng: Mẹ là nữ hộ sinh. Mẹ gặp tiếng khóc đầu tiên khi trẻ lọt lòng khai sinh một kiếp người, nên Mẹ cười cho đời nhiều nghĩa sống.

Có những ca đỡ đẻ làng xa Mẹ không nề hà quản ngại. Những truông tre làng chụm đầu kĩu kịt, phật phơ theo gió vẽ nên những hình thù quái dị, từng khu nghĩa địa chấp chới ánh ma trơi, đuờng vào làng trải qua bao cánh đồng rậm rịt, bát ngát, những ao hồ huyễn hoặc, nơi đó nổi trôi những con rùa vàng, những nồi đồng sáng bóng quyến dụ, giữa đêm đen mù mịt bão bùng, Mẹ bình tâm bấm tay cầu xin Phật Bà phù hộ Mẹ vững chân- vững tâm đi cứu sản phụ sắp lâm bồn được Mẹ tròn con vuông, đem bình yên hạnh phúc đến thân chủ mình.

Hơi thở của Mẹ thơm lừng mùi mạ non- lúa chín. Đêm đêm trong lòng Mẹ, vị mồ hôi mằn mặn toả hương bùn thơm ngây ngất. Mẹ vun vén ruộng đồng quần quật không kể nắng mưa. Đông sang xuân lại không một lời than thở.

Đăng trình độ tuổi hai mươi
Công Cha nghĩa Mẹ ngậm ngùi chia xa
Từ nay Ta chỉ có Ta
Hành trang là nỗi nhớ nhà khôn nguôi.


Giã từ mái nhà ấm êm- giã từ phố thị thân thương – Giã từ ngôi trường Phan yêu dấu với hai hàng phượng đỏ giữa mùa hè đỏ lửa 1972. Bàn tay học trò trở thành bàn tay điều dưỡng. Chữ Hiếu chưa trọn đạo con tâm nguyện một lòng sẽ hết mình phục vụ bệnh nhân. Đôi mắt với bao hình hài bị bom đạn chiến tranh làm băng hoại, những thân hình què cụt, loang lổ, những bệnh tình nan y nghiệt ngã, bao mảnh đời bất hạnh- Để đêm đêm nơi xứ lạ quê người tưởng nhớ Mẹ, lòng con biết bao xao xuyến ngậm ngùi. Dòng sông quê hương và vòng tay yêu thương của Mẹ nuôi con khôn lớn, dắt díu con vào đời không khuất phục gian khó, cam go. Cho dù cuộc đời chìm nổi bao cát bụi phong trần- Chiếc áo trắng trinh nguyên tuổi học trò thơ ngây, bao khát vịong hoài bão, thay bằng chiếc Blouse thánh khiết tình người.

Vẫn êm êm mênh mang tiếng hát ngân nga đồng vọng lời Mẹ hiền ru thiết tha. Vẫn nơi miền quê lạ chinh chiến ngập trời mưa bom bão đạn – Con vẫn miệt mài phục vụ chăm sóc tận tuỵ bệnh nhân với lòng nhân hậu Mẹ đã sinh ra.

Đến bây giờ : Linh hồn Mẹ đã khói hương toả sáng thiên đường nương theo hài cốt.

Ngàn thu Mẹ ngủ bình an
Đồi cao hoa lạ bạt ngàn cây xanh
Róc rách mạch suối chảy quanh
líu lo chim hót – trăng thanh sáng ngời


Phận đời con lưu lạc ly hương Cuộc đời lắm thác gềnh gai góc. Noi gương Mẹ con tròn đạo nghĩa thiên chức Mẫu từ.



email: Namhieujj@yahoo.com