* Trường xưa lớp cũ:

Đường Lê Lợi vẫn ngập tràn hoa phượng đỏ - màu máu luân lưu trong huyết quản nuôi dưỡng những con tim luôn hướng về trường xưa lớp cũ. Trường Phan Châu Trinh Anh học vẫn hữu danh hữu vị - Trường Em: Phan Thanh Giản đã thay tên đổi chủ theo dòng biến cố của lịch sử sang trang – đã làm chạnh lòng cho biết bao tâm hồn trăn trở nuối tiếc vô biên. Nhưng hoài niệm vẫn mang trong ký ức dõi theo những tháng ngày tiếng sáo chân chim – làm sao quên hai dãy lầu đối diện ấp ủ bao khát vọng, hoài bão ngập tràn ước mơ tuổi học trò. Những rung động đầu đời với nhiều kỷ niệm thân thương một thời dấu ái. Sẽ không có những giây giờ lãng quên cho dù tháng ngày nhung nhớ miệt mài tha phương viễn xứ.

Có ai một lần về thăm trường cũ, ngậm ngùi trước khung cảnh thân yêu, qua dòng thời gian cách biệt để nghe một thoáng bùi ngùi chạnh lòng rưng rức ưu tư.

Lời tạ từ trong giây phút phân kỳ với giọt lệ ly bôi còn đong đầy, đồng vọng. Ân tình thâm sâu thầy tốt trò ngoan năm nào vẫn hằn in trong tâm thức, cho dù cuộc đời trải qua bao nổi trôi, thác ghềnh gai góc.

* Khối tình ngâu:

Trời chiều mưa đổ. Cơn mưa kỷ niệm năm nào vẫn hằn in theo dòng hoài niệm – như một hành trang vô giá đeo đuổi trong ta suốt chặng cuộc đời. Chiều tan trường cùng đường chung lối trú mưa dưới gốc phượng già ướt đẫm, để nghe rung động, xao xuyến, nhớ nhung trong những phiên ngủ tình yêu đầu đời.

Dòng thời gian cuốn xoáy theo bao cát bụi phong trần. Vẫn chùng lòng khi nghe đâu đó vang vọng những ca từ êm ái, ngọt ngào tôn vinh tình yêu nồng nàn của tuổi học trò trắng trong cho dù trọn kiếp dỡ dang, dang dỡ.

Thiên thu một khối tình ngâu
Sông Tương lỗi hẹn, dạ sầu ngàn năm

* Ly biệt:

Bầu trời đầu đông mây mù giăng giăng xám xịt. Mình đến TXTT thắp cho hương linh Anh một nén nhang trầm, cúi đầu khấn nguyện Đức Phật nhiệm màu, từ bi độ trì, dẫn dắt linh hồn Anh sớm về miền siêu thoát.

Người ra đi bỏ dòng sông yêu dấu.
Bến quê hương vẫn bên lỡ bên bồi.
Lũy tre làng đang nẩy chồi xanh biếc.
Tình dư hương – lòng nuối tiếc ai hoài.

* Biển tình:

Mình trở về trước biển Nam Ô trong một chiều lộng gió. Đại dương vẫn ngút ngàn trùng sóng. Nghe như hương hồn Anh vương vấn trong những áng mây trời bãng lãng chơi vơi giữa khung trời tím dại. Dấu chân kỷ niệm vẫn mang hình hài một thuở tình tuổi hồng hoang băng trinh, thánh khiết trên những nẻo đường tình tự.

Biển vẫn xanh – vẫn ngập tràn sóng vỗ. Người ra đi miên viễn không về. Vết chân trần trên đá với âm hưởng dạt dào cảm xúc ngày nào mười tám. Chợt dưng soi mình in bóng nước – tóc đã pha màu sương tuyết. Ngậm ngùi tủi thương cho thân phận kiếp đời sinh ly, tử biệt. Để gọi mãi, gọi hoài dòng di động thân thương vẫn ngoài vùng phủ sóng, mà nghe lòng nghẹn ngào tê tái.



email: Namhieujj@yahoo.com