Nhỏ
Nhoi
Dạt
dào - trăng nước - mênh mông
Con tàu rẽ sóng
Trùng khơi gọi hồn
Nửa hồn theo gió viễn du
Nửa hồn vương vấn bên bờ Đại Dương
Nhỏ nhoi giữa một trời xanh
Tình em tình biển lênh đênh con thuyền
Yêu em từ thuở trinh nguyên
Lời chưa dám nói chiều nghiêng dáng sầu
Thôi đừng nhắc chuyện mai sau
Tim anh dậy sóng con tàu và em
Nắng hồng hong tóc em mềm
Biển xa nồng mặn nỗi niêm cưu mang.
Tôn
Thất Phú Sĩ |