Những yêu thương ngập tràn trong tia nắng
Chìm tan dần vào ánh mắt xa xăm
Giọng nói đó tiếng thuỷ tinh va chạm
Chiều buông lơi cánh cửa khép hững hờ
Lưu lạc giữa trời trôi theo cơn gió
Thổi sắt se trên một mảnh hồn đau
Đời lữ thứ , thuyền mong tìm bến đậu
Vừa gặp nhau đã nghĩ phút chia tay
Hơi thở thật gần tuy xa ngàn dặm
Người ở đây ta ở đó mịt mờ
Khuông mặt mơ hồ chưa một lần thấy rõ
Nên phân vân theo nỗi nhớ chưa xa
Ta thầm dặn không bao giờ vội vã
Mơ một lần tay nắm lấy bàn tay
Bàn tay lạnh vẫn thấy tình ấm lại
Lòng rưng rưng mong một phút tương phùng
Ta chấp nhận đời ta là hoang đảo
Trong mắt người biển lặng rất bình yên
Hàng dừa xanh đảo thần tiên lưu luyến
Người thương ơi xin giữ tấm chân thành
Tôn Thất Phú Sĩ
09/09/2002