Lời
Nguyện Giữa Biển Đông
(Thái
Tú Hạp)
đêm lặng lẽ thuyền đưa ra biển
tôi lắng nghe tan nát cõi lòng đau
biển khơi dẫn tới ngàn khổ nạn
bàn tay nào tiếp máu yêu thương
khi tuyệt vọng hắt hiu lạnh ngắt
đành đoạn xa nhau lìa bỏ quê hương
như cánh chim xa rừng đau đớn hót
giữa đại dương gầm thét hãi hùng
thuyền xô đi trăm người câm lặng khóc
định mệnh người thách đố giữa bão giông
lệ khô người dưới mặt trời đốt cháy
đi về đâu thuyền lạc giữa mênh mông
không thể hiểu khi an bình đất nước
người giết hại người thù hận đau thương
người đày đọa người chết thảm giữa biển
đông
biển ơi! xin hãy dừng cơn thịnh nộ
hãy mở đường đưa ta đến niềm hy vọng bình
an
biển ơi! biển là mẹ
hãy ôm con vào lòng
có bao giờ mẹ bỏ con đâu
biển sóng đừng xô nhau chìm sâu đáy nước
đừng xé em tôi từng mảnh cuồng điên
em chỉ là cánh hoa mong manh thánh thiện
em hồn nhiên trinh trắng ngây thơ
tiếng mẹ khóc, mẹ gào to hơn sóng cả
cuộc chia ly bi thảm ngút trời cao
biển ơi! xin hãy đưa ta đến trái tim người
trái tim như thác nguồn yêu thương từ ái
biển vỗ về nhau những nghiệt ngã trầm kha
hoa Tự Do nở bằng nước mắt
bằng máu xương khổ lụy hãi hùng
con đường sáng biển khơi thức dậy
trong tình thương của nhân loại thăng hoa
biển ơi! dù sao ta vô cùng cảm tạ
lời nguyện một lần mãi khắc ghi
xin hãy bốc hơi thành mưa thành suối Cam
Lồ
gieo xuống ruộng đồng xanh thắm ước mơ
chảy vào trái tim người hiểm độc
cho cuộc đời chuyển hóa Thiện Tâm
chuyện Thuyền Nhân là những trang sử
máu xương và nước mắt nghìn năm
những thảm kịch từ Việt Nam réo gọi
từ biển đông trầm thống kêu gào
biển xót xa và loài người cứu khổ
trong vòng tay Thánh Mẫu Từ Bi
trong trái tim Mẹ Quan Âm Bồ Tát
biển hết trầm luân bất hạnh thảm sầu
biển thắp ngọn hải đăng tỉnh thức trong
hồn nhau
tạ ơn đất trời xóa tan thù hận
ánh sáng nhiệm mầu trong tăm tối thương
đau
cho chúng ta niềm tin yêu hạnh phúc
mùa xuân như triều sóng vươn lên
tỏa ngát tình thương khắp cùng thế giới
|
Oaths
in the open great ocean
(English
version by: Nguyen Huu Ly)
When
the boat puts out to sea in a calm evening
I try to listen to my broken heart yelling
with pain
The open sea brings about millions of calamities
By what hand has the lovely blood transfused
In a hopeless and lightly chilled state?
To acquiesce in a quitting of the far-away
homeland
Like a bird on the wing that separates from
woods with grievous singings
In the open great ocean with frightful roars
When the boat is pushed out, hundreds of
people are mutely in tears
The human fate has challenged stormy plights
Tears have dried human beings up under the
burning sun
Where does the boat come when it has lost
its bearings in the immense sea?
It is unfathomable that why are there in
peaceful circumstances of the nation
Murdering one another with hatred and resentment
Ill-treating one another to tragic death
in the open sea
Oh, ocean! Please stop short all fits of
anger
Try to lead me the way to a hopeful peace
Oh, ocean! Ocean is Mother
Try to embrace tenderly your children in
your arms
Mother never abandons her kids
Don't thrust down each other at the deep
sea bottom by waves
Don't tear up my sister in foolish shreds
She is only a slender and saintly petal
of the flower
She is spontaneous, chaste, and innocent
Mother's weeping and yelling voice is louder
than wave murmurs
The melancholy of separation ascends horrificly
to high heaven
Oh, ocean! Please guide me to the human
heart
A heart that looks like a source of Love
and Mercy
The ocean consoles together all terribly
acute misfortunes
Flower of Freedom is blossomed by flows
of tears
By blood and bones in dreadful anguish
The bright way of the high sea has waked
up
Love among sublimated humankind
Oh, ocean! Anyhow, I greatly appreciate
The oath that once was forever engraved
on my mind
Please evaporate it into rain or holy-water
spring
To sow the seeds of deepening dreams downward
green fields
To flow into the wicked person's heart
To make a mutation in a philanthropic living
The Boat Person's tales are really pages
of history
Are blood, bones, and tears in a thousand
years later on
From Vietnam with ear-splitting yellings
of terror
From the eastern ocean with frightening
screamings of horror
The deplorable waves and the human kind
saving from unhappiness
Within the kind Saint Mother's merciful
embrace
Within the graceful Mother Kwan Yin Bodhisattva's
heart
Ocean ends overloaded misfortune and anguish
Ocean lightens the sea-light awakening the
common souls
Thanks to Earth and Heaven for annulling
revenge and grudge
A miraculous light in the midst of a suffering
darkness
Offers to us the trustful love of happiness
Spring sounds like the waves in a rising
tide
To expand immensely the compassion throughout
the world.
|