KÝ ỨC VỀ
NGÔI TRƯỜNG PHAN THANH GIẢN
Phan Thanh Giản, trường xưa đấy phải không ?!
Mà sao tôi canh cánh bên lòng
Ngôi trường yêu quý sao mà đẹp !
Nhớ mãi trong tôi, lúc chạnh lòng ...
Đây đường Quang Trung dẫn lối vào
Hai hàng cây, lá cứ xôn xao
Và chụm vào nhau dường âu yếm
Xa nghe , chừng như tiếng thì thào ...
Con đường Lê Lợi đã bao năm
Hiu hắt đêm đêm ánh đèn vàng
Càng thêm huyền ảo đêm mùa hạ
Khuya khoắt ai về nhịp bước chân
Nhớ những chiều xưa buổi tan trường
Áo trắng bay bay ngập phố phường
Áo bay lùa tóc mây theo gió
Để lại lòng ai những vấn vương ...
Còn đâu tiếng thầy dạy Việt văn ?!
Sang sảng ngâm thơ Lục Vân Tiên
Hay ra tình mới là nghĩa nặng
Vẫn quý hơn ngàn vạn kim tiền !
Xếp sách tôi đi vạn nẽo đời
Mà tình bằng hữu cứ đầy, vơi
Nhớ ngôi trường cũ, thầy cô cũ
Luống mãi trong tôi những ngậm ngùi . . .
Thu Phong