Nhắn ai có về thăm trường cũ
Cho ta gởi chút ít tâm tình
Bởi ngày xưa vì ngu ngơ quá
Vụng dại nên chẳng nói lặng thinh
Ngày ngày dõi mắt theo tà áo
Lòng ta rộn rã khúc hoan ca
Bởi trong muôn ngàn tà áo trắng
Chỉ áo nàng mới cuả riêng ta
Nhớ ngày mưa theo em qua phố
Đà Nẵng buồn nước ngập đến chân
Mưa mãi rơi làm ta ngần ngại
Nói cùng em những mối bâng khuâng
Một ngày khác mời em vào quán
Hương cafe ngào ngạt hồn anh
Em lắc đầu bảo không uống được
Uống ô mai vàng với nước chanh
Ra về xe mình chợt không nổ
Đẩy mấy vòng xe vẫn trơ ra
Mình thẹn thùng với mồ hôi đổ
Nhủ thầm chiếc xế chọc quê ta!
Mình biết thương em từ dạo ấy
Tóc đen dài ôm ấp bờ vai
Ngày rất dài nếu mình không thấy
Dáng ai ở cuối hành lang dài
Mà sao lòng vẫn thương vẫn nhớ
Đêm nằm mãi thao thức lao đao
Muốn nói cùng em một lần cuối
Nhưng bên em mình bỗng nghẹn ngào
Dòng thời gian không còn gặp lại
Mối tơ lòng chẳng tỏ cùng ai
Bởi ngày xưa mình ngu dại quá
Lỡ một lần vỡ mộng tương lai.
Hương Xưa
Sydney ngày 5 /10/ 04