BÀI THƠ TIỄN BIỆT
Hôm nay ngày cuối tiễn đưa anh
Muốn nói mà sao cứ nghẹn lời
Dẫu biết trần gian là cõi tạm
Sống gởi thác về khỏi vấn vương.
Anh đi thanh thản anh hai nhé
Bỏ lại trần gian những chuyện đời
Ai vay, ai mượn, rồi ai trả ?
Anh hãy an lòng nhắm mắt đi.
Em biết trong anh nhiều uẩn khúc
Còn nhiều toan tính, tính chưa xong
Thôi nhé anh ơi quên tất cả
Tất cả cho về với hư vô
Ngày đó anh hai tính dịu dàng
Nhẹ nhàng khuyên bảo từng em dại
Chuyện nhà, chuyện học, chuyện hôn nhân
Cùng nắm tay anh bước xuống đời
Anh tìm trong đám bạn của anh
Lựa chọn cho em một tấm chồng
Chúng em duyên sánh nhờ anh ghép
Thật cám ơn anh chọn đúng người
Thôi,
Thế cũng vui cho đời một kẻ
Đuổi bắt mây vất vả cả đời
Anh chưa chết nhưng hồn gục chết
Mây bay xa tình cũng ngậm ngùi
Hôm nay buồn lắm tiễn đưa anh
Biết nói sao đây lời bỗng nghẹn
Chỉ biết cầu xin anh sớm được
Đi vào cõi phúc Chúa thương ban
Vĩnh biệt anh dù rằng em rất nhớ
Nay xa rồi em sẽ mãi không quên
Bảy chị em và con cháu họ Trần
Mãi yêu anh người anh hai thương mến.
TRẦN HUYỀN LINH