Cà Phê Đà Nẵng


Ai ra đi không một lần nhớ lại
Từng tên đường, từng tên quán thân quen
Ghế công viên, chiều dạo mát sông Hàn
Nơi xưa đó ta vài lần hò hẹn

Đây Tuổi Ngọc một chiều em e thẹn
Cùng ta ngồi, cùng ngắm áng mây trôi
Về Sơn Trà, về dãy núi xa xôi
Và nhấm nháp tách cà phê Miên Thảo

Ôi Thạch Thảo, khu vườn đầy mộng ảo
Dẫn ta về cõi vắng của thiên nhiên
Có chim kêu, có nước khẽ thì thầm
Ta say đắm những phút giây tình tự

Trần Qúy Cáp và cà phê Chiều Tím
Em thẹn thùng, khép nép bước bên ta
Lối đi vào giăng mắc vạn vì sao
Ta ngơ ngẩn bên vì sao đẹp nhất

Lộng Ngọc ơi! ta nhiều phen chất ngất
Hương cà phê hay hương tóc em yêu ?
Ngọc Anh ơi , nơi gặp gỡ mỗi chiêu
Tại góc phố Quang Trung và Độc lập

Quán Thiên Nga ngay đầu đường Thống Nhất
Phan Chu Trinh chờ Hồng Đức tan trường
Ngẩn ngơ nhìn tà áo trắng người thương
Lòng ngập ngừng theo ly cà phê Xướng

Chủ nhật hồng, lòng mình sao thong thả
Ghé Thông Tin ngồi ngắm bóng hồng qua
Gái Đà Thành dạo phố chợ Vườn Hoa
Ngắm người đẹp Đông, Xuân, Thu thuở trước

Bao năm qua ta chưa tròn nguyện ước
Được một lần về laị phố Hàn xưa
Thăm bè bạn, thăm quán nhỏ chiều mưa
Trao chút tình , tình ta cho Đà Nẵng .

Trần Huyền Linh