ĐƯỜNG NÀO TRONG TRÍ NHỚ TA


Thương biết mấy những con đường ĐÀ NẴNG
Đường thân quen trong trí nhớ của ta
Trần Cao Vân chạy thẳng đến Tam Tòa
Hay rẽ xuống Đống Đa qua Độc Lập

Trưng Nữ Vương nơi em thường nhảy sập
Kéo ghế ngồi gọi bánh đập để ăn {*}
Nhâm nhi xong em vòng xuống Duy Tân
Ta dõi mắt trông theo tà áo trắng .

Lê Thánh Tôn , con đường ôi qúa ngắn !
Dẫn ta về trong hẽm nhỏ Lê Lai
Ông Ích Khiêm nhìn khe khẽ thở dài !
Vì em còn nhởn nhơ bên Đồng Khánh.

Ôi thân thương những con đừơng Đà Nẵng
Đã một thời ta lận đận theo em
Theo Hùng Vương vào đến hẽm chợ Cồn
Hay vụng dại theo Gia Long, Thành Thái.

Đường đẹp nhất vẫn là đường Lê Lợi
Giờ tan trường áo trắng rợp trời mây
Chiều nghiêng nghiêng theo dáng nhỏ em gầy,
Ta ngẩn ngơ chờ đèn xanh Thống Nhất

Phan Thanh Giản có bao giờ nhớ lại
Thuở tan trường ai đợi ở Cô Giang ?
Để cùng em leo vượt dốc Cầu Vồng
Rồi bất chợt em rẽ ngang Khải Định .

Xưa khờ khạo cho nên ta vụng tính
Không đưa em vào quán vắng Bạch Đằng !
Ngồi cùng nhìn , cùng đếm chuyến Đò Ngang .
Đưa đón người qua bên bờ An Hải .

Nếu làm vậy thì đời đâu ngang trái !
Ta đâu cần ngồi cắn trái nhớ nhung ,
Đâu một mình về lại phố Quang Trung .
Với cảm giác chung quanh toàn nhung nhớ

Hôm nay đây ngồi bên trời xứ lạ
Lạ tên đường , lạ ngõ hẻm thân quen
Ôi nhớ lắm ! Chao ôi là nhớ lắm !
Từng con đường ĐÀ NẴNG đã đặt tên .


Trần Huyền Linh

(*) Bánh tráng đập dập