Trần Huyền Linh

Khóc Bạn

Hôm nay người bạn thân thiết của chúng tôi đã bõ cuộc chơi, đã đi vào một nơi xa xôi ngàn trùng dịu vợi.

Bạn tôi, MẠC NHƯ ĐỨC, một người bạn thân thương từ thuở thiếu thời, của những năm trung học. ĐỨC có gương mặt tròn trĩnh, nụ cười hiền hòa và ánh mắt thân thiện. ĐỨC có tật hay cười, gì cũng cười, đúng là người AN NAM. Như cụ Nguyễn Văn Vĩnh đã viết: Người AN NAM ta cái gì cũng cười, hay cũng cười, dỡ cũng cười, nhăn răng cười một cái mọi việc hết nghiêm trang. Mà đời học sinh cần gì phải nghiêm nghị phải không bạn?

ĐỨC sống chan hòa với bạn bè khi còn đi học cũng như lúc đã vào đơì, do đó bạn bè ai cũng mến cũng thương. Và cũng nhờ tánh vui vẻ Trời đã ban cho ĐỨC một ngườI vợ rất lanh lẹ giỏi giang, và hết lòng thương yêu lo lắng cho ĐỨC lúc mạnh khỏe cũng lúc đau yếu bệnh tật.

Nhớ ngày trước khi học bài khóc bạn của Nguyễn Khuyến, chúng mình đã cười còn sửa lời để đùa vui. Không ngờ hôm nay bài đó lại được dùng cho bạn.

     ĐỨC ơi thôi đã thôi rồi
     Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta

Nhớ hôm mình về thăm nhà, ĐỨC bận vịêc cũng cố gắng đến dù rất trễ, và hôm họp lớp ĐỨC dẫn Kim Liên tới cũng trễ luôn. ĐỨC ơi lần gặp nào bạn cũng đi trễ mà sao trong lần đi vào nơi miên viễn bạn lại vội vàng đi sớm vậy? ĐỨC ơi, ĐỨC ơi... Ngay đưa bạn đi chúng mình không thể về đưa bạn lần cuối cùng cũng buồn lắm. Mình biết ngày bạn đi trời mưa, mưa tầm tả, mưa tháng mười, Trời cũng sụt sùi thương tiếc bạn. Ngày đưa bạn Trời lại nắng, nắng rực rở, nắng cuối thu Trời cho bạn nhìn một lần cuối quê hương tươi đẹp. Đoàn người đưa tiễn bạn, đoàn xe hơn hai chục chiếc cứ kéo dài mãi đến vô tận. Nhớ lại ngày tiễn biệt LÊ THI PHUNG. Khi về, mình, Gái và Cam Thảo ghé chợ Cồn ăn chè, đã ăn thêm một ly cho PHUNG. Và bây giờ có ai nhớ uống dùm một ly cho bạn không?

Thôi mình không goị tên bạn nữa đâu, không đánh thức bạn dậy, Bạn hãy ngũ yên trong tình thương yêu của vợ hiền, của 3 đứa con, cũa gia đình bạn và của những người bạn học thuở xưa dưới mái trường PHAN THANH GỈAN.

Xin chia tay, xin vĩnh biệt bạn tôi MẠC NHƯ ĐÚC. cho mình gọi tên bạn một lần cuối, một lần cuối cùng rồi thôi.

     Xin chia tay và nếu là mãi mãi
     Thêm một lần xin mãi mãi chia tay.

Trần Huyền Linh