(Ban Biên Tập Đặc San PTG 2008)
Một
ngày cuối tháng năm, trời Houston nắng như đổ
lửa, chúng tôi đang chuẩn bị những bước cuối cùng
để đem Đặc San ra nhà in, tay click vào cái mouse,
lật từng trang một trên mẫu design của Microsoft
Publisher để xem lại những gì cần sửa đổi , mới
thấy lung tung , cần phải sửa lại. Lúc layout
thì thấy vừa mắt nhưng bây giờ review lại thấy
chữ lệch , hình không ngay , có khi những giòng
cuối lại chơi nhảy ra ngoài lề đứng cười , do
đó phải chỉnh lại . Software đôi lúc có những
cái flaw mà mình không biết nguyên nhân . Chính
vì vậy , chúng tôi có ý định đem qua Little Saigon
in để vừa rẻ hơn vừa đỡ công vận chuyển , nhưng
lại sợ sẽ có nhiều lỗi lầm mà mình không có ở
đó để sữa chữa kịp thời , nên đành thôi vậy .
Như vậy đó mà khi đem in phải in thử một bản xem
có còn chịnh choạng chỗ nào rồi phải sữa chữa
một lần cuối cùng mới đem in chính thức. Cho nên
với gần 350 trang báo , chắc chắn sẽ có những
lỗi chính tả, văn phạm ....mặc dù ban biên tập
đã chú ý nhưng cũng không sao tránh khỏi vì đâu
phải nhà nghề, rất mong bạn đọc xí xóa cho.
Kể từ ngày đầu tiên nhận trách
nhiệm với Ban Đại Diện sẽ thực hiện tờ Đặc San
cho lần hội ngộ thứ tư tại Little Saigon , Ban
Biên Tập đã nhận được rất nhiều sự tiếp sức, ủng
hộ, khích lệ của các đồng môn Phan Thanh Giản
và nhất là Thầy Dũng .(Thầy còn hứa tặng một trái
mít cho nhóm IBM trong ngày Picnic , hì ! hì !)
. Những đóng góp của các bạn học cùng trường từ
bài vỡ , đến tài chánh đã là động lực mạnh , khuyến
khích tinh thần cho nhóm IBM để hôm nay trên tay
các bạn đang cầm là một tờ Đặc San ghi lại những
kỷ niệm , những hình ảnh sẽ gợi chúng ta nhớ về
một chặng đường đã đi qua : thuở làm học trò Phan
Thanh Giản . Rất cám ơn các bạn đã đưa mái trường
đã mất tên từ 33 năm qua lên những trang sách
, làm sống lại những hình ảnh tưởng như đã nhạt
nhòa trong chuỗi thời gian dài của đời sống ly
hương . Chúng tôi rất vui vì tờ Đặc san đã đi
đúng với trọng tâm của nó , với chủ đề đã đưa
ra : Trường cũ , Dáng xưa . Trải dài gần 350 trang
chúng ta thấy thấp thoáng đâu đây là những tấm
hình của một thuở áo trắng học trò dù đã vàng
úa theo thời gian , đâu đó là những gợi nhớ về
hàng phượng vĩ trên đường Lê Lợi rực rỡ nắng hè
, là hình ảnh những chiếc lá bàng lả tả rơi rụng
trên sân trường cũ kỷ rêu phong . ... hay những
ly sirô pha màu vàng , đỏ rẻ tiền thích hợp với
các cô câu học trò ở quán nước Bà Bu góc đường
Quang Trung - Duy Tân trong những ngày hạ oi nồng
của một thời Đà Nẳng cũng được nhắc đến với nhiều
vương vấn .
Nhóm biên tập xin cám ơn tất
cả , cám ơn những tấm lòng hướng về trường lớp
. Từ nước Pháp xa xôi vạn dặm , từ những ngày
đầu khai sinh tờ báo , chúng tôi đã gởi thư nhờ
chị Khánh Thọ vẽ dùm hình bià cho tờ báo . Lập
tức với sự nhiệt thành sẵn có , chị đã đồng ý
ngay và còn cho thêm rất nhiều tranh phụ đề khác
tha hồ mà lựa . Đúng là buy one get cả mớ free
. Ngoài ra chị còn cho quyền đặt tên cho những
đứa con tinh thần của chị nữa , để làm phụ bản
. Cám ơn tấm lòng vàng của chị Khánh Thọ thật
nhiều .Sau đó là những bài viết của anh Võ Kim
Dung ở Seattle, anh còn gọi điện thoại để trao
đổi một vài kinh nghiệm làm báo . Rôì anh Mộc
Thiêng với những bài thơ tình ướt át lại cộng
thêm nhạc cho càng thêm du dương , đưa nhóm chúng
tôi vào giấc điệp thì ai thức làm báo đây hở ông
anh đến từ xứ Omaha (Ồ má hả ) . Từ quê nhà Panliuan
vượt trùng dương qua đường Internet đến . Từ Đà
Nẵng Kim Vân đã xử dụng đủ mọi phương tiện để
gởi bài qua , khi thì qua Email, khi thì viết
tay nhờ ông rùa bưu điện chuyển , khi thì nhờ
ngưòi cầm tay qua . Rất nồng nhiệt ! Cảm ơn Kim
Vân về những thiện chí của cô bạn gái tóc dài
ngày nào chậm rãi đến trường với hai bím tóc làm
duyên đong đưa lững thững trên đường Lê Thánh
Tôn . Bài viết của chị là đầy ắp những kỷ niệm
, những sinh hoạt của một đoạn đường Phan Thanh
Giản tại Việt Nam . Ở đó Kim Vân đã làm chúng
ta gần gũi lại với hình bóng của bạn bè, của thầy
cô, từ Thầy Văn , Thầy Đức , Thầy Thông, Thầy
Tuyên, Cô Tuyết Anh .... Tiếp theo là một chùm
thơ lãng mạn của anh Nguyễn Phi Hoàn gởi về từ
xứ lạnh tình nồng Canada. Từ Houston có Chim Biển
vẫn là những vần thơ ray rứt yêu thương của một
thời làm hải âu bay lượn trên vòm trời quá khứ
. Và tại sân bóng Fairbank có Tô Lâm dạt dào kỷ
niệm với qủa bóng tròn lăn từ qúa khứ đến hiện
tại . Từ chiếc giường dưỡng bệnh ở Cali anh Đỗ
Xuân Qúy đã gởi gắm những chuổi ngày đáng nhớ
gặp lại bạn bè xưa qua câu chuyện “ Hắn” dạt dào
tình cảm ..... Và còn nhiều , còn nhiều nữa những
khuôn mặt thân thương đã trãi rộng tâm tình của
mình đóng góp cho Đặc San thêm phong phú như bạn
đang thấy đó . Những ngày cuối gần khóa sổ, chúng
tôi lại nhận được rất nhiều bài thơ đến muộn từ
quê nhà , các chị này con gái yểu điểu thục nữ
nên đi hơi chậm, nhưng không sao bài về tới nơi
là qúy lắm rồi . Đó là các chị Nguyễn Thu Sương
, Tôn Nữ Ngọc Sương , rôi Nguyệt ở tận Nam Ô .
Thơ đến muộn nên vẫn còn mang đầy hơi hướm quê
nhà với tình tự quê hương và nổi nhớ trường xưa
bạn cũ . Chậm chạp nhất là anh chàng IBM của chúng
tôi , anh Ngô Văn Dũng đã tìm lại được bài viết
cũ đã được đăng trong tờ báo NGỠ NGÀNG của lớp
chúng tôi làm năm học lớp 11 ( 1973 ), bạn còn
chua thêm một câu : thơ còn nguyên mùi IBM đó
, chúng tôi đùa : chứ không phải mùi xì dầu hả
? ( do Dũng có biệt danh Dũng xì dầu )
Làm báo nỗi lo sợ hàng đầu là
bài viết bởi có gạo mới nấu thành cơm , do đó
chúng tôi đã gọi điện thoại, gởi email , nhắn
người này nhắc người kia , năn nỉ cũng có mà hăm
doạ cũng có , giống như nhà thơ Hoàng Lộc đã có
làm thơ hăm doạ sẽ đưa người yêu ra toà vì tội
cho anh ta leo cây . Và thật không thể nào ngờ
, bài vỡ đã tới tấp gởi về , các anh chị đã tiếp
thêm năng lượng để chúng tôi mạnh dạn tiến bước
. Chúng tôi rất mừng là 95% bài viết là của các
cưụ Giáo Sư và Học Sinh Phan Thanh Giản viết .
Điều này cho thấy tiềm lực thầy trò PTG vẫn có
khả năng nhiều về mọi mặt . Nói đến đây , chúng
tôi cũng không quên cám ơn nhà văn Nguyễn Qúy
Đại từ nước Đức đã vượt bức tường Bá Linh để gởi
cho chúng tôi hai bài viết có gía trị . Nhà thơ
Phạm Hồng Ân từ San Diego , nghe PTG ra Đặc San
đã hăng hái đóng góp câu chuyện tình của người
bạn Phố Hội và một chùm thơ . Và cô Phan Mộng
Hoàn giáo sư Phan Chu Trinh đã “Đi ngang qua trường
Phan Thanh Giản, lan man nhớ về Đà Nẵng” đưa chúng
ta về những hình ảnh của thành phố thân yêu .
Anh bạn thơ Vu Gia đã tặng cho nhóm IBM những
đoạn thơ tình thơm nồng nàn mùi áo trắng học trò
. Và chúng tôi cũng xin lỗi một số bạn đã bị từ
chối không đưa lên Đặc San một số bài vỡ hoặc
đã có trên webpage , hoặc là không thích hợp về
nội dung và chủ đề của tờ báo ... một lần nữa
rất tiếc và thành thật xin lỗi . Chúng tôi cũng
rất lấy làm tiếc là một số bạn thường xuyên góp
mặt trên ptgdn.com nhưng lại ngại ngùng không
đóng góp bài vỡ cho Đặc san 2008 . Ban Biên Tập
rất lấy làm tiếc và mong rằng những tờ đặc san
tới sẽ được đón nhận những bài viết đóng góp của
các bạn để vườn hoa nghệ thuật của Phan Thanh
Giản khởi sắc , tỏa ngát hương hoa .
Có thực mới vực được đạo , tờ
báo ra đời được cũng là nhờ sự đóng góp tài chánh
của các bạn. Lúc đầu chúng tôi đã được cho biết
là làm gì thì làm không được đụng đến tiền quỹ
của hội . Cũng rất là lo , nhưng tin vào sự hào
phóng của học trò Phan Thanh Giản nên chúng tôi
bắt đầu vận động và rồi cuối cùng cũng được sự
tiếp tay hổ trợ nên số tiền đã gần gần đụng mép
với số chi . Thành thật cám ơn các bạn mà danh
sách đã được nêu trong những trang đầu của tờ
Đặc San ... Đặc biệt là nhóm người đẹp IBM đã
ủng hộ mạnh mẽ trong đó có cơ sở thương mại của
Lữ Kim Liên Realtor tại San Jose , Nhà Hàng SaiGon
Bistro của người đẹp Thiếu Lan từ vùng tuyết phủ
Canada , rồi Thanh Hương từ vùng rừng núi Seattle
, Kim Cúc từ miền tuyết lạnh Nauy , rôì Thu Mính....
Nhóm 69 thì có cơm Tấm Trần Qúy Cáp của Nguyễn
Thanh Tiến , báo SàiGòn Time của nữ sĩ Ái Cầm....
Đặc biệt là tiệm vàng Kim Châu tại Houston , tuy
không là học sinh Phan Thanh Giản nhưng chị vẫn
là một người bảo trợ chính cho đặc san này . Chị
còn đóng góp bài vỡ .Một lần nữa cám ơn chị Kim
Châu rất nhiều . Các bạn Phan Thanh Giản nếu có
đi du lịch các thành phố nêu trên hay ở tại đó
nhớ ghé thăm , ủng hộ và giới thiệu bạn bè chiếu
cố đến những cơ sở thương mại này để như một lời
cám ơn . Và cũng không quên cám ơn người giữ tiền
Nguyễn Thanh Nhạn rất bận rộn trong công tác chi
thu…
Đặc san là một tờ báo ghi lại
những sinh hoạt , những kỷ niệm của một đoạn đường
nào đó đã đi qua, nó phải khác một cuốn sách toàn
là chữ từ đầu đến cuối , cho nên chúng tôi cố
gắng sưu tầm hình ảnh kèm theo bài viết . Thứ
nhất làm nổi bật những hoạt động, thứ hai là để
người đọc bớt chán . Đây là một đoạn đường rất
gian nan cuả ban biên tập . Tuyệt đại đa số các
bạn gởi bài về không đính kèm hình ảnh, chỉ có
hiếm hoi vài bạn, do đó hàng đêm chúng tôi phải
search từ trang nhà PTG đến các website khác để
tìm những hình ảnh thích hợp cho bài viết của
bạn mình . Rồi phải đọc tới , đọc lui coi thử
đúng nội dung , có phù hợp hay không rồi mới bỏ
vào. This is time consuming, rất tốn thời gian
. Đôi lúc hình ảnh tìm ra rồi , đã save , đến
lúc cần hắn lại trốn , lại phải đăng báo tìm trẻ
lạc mất thời gian. Với hơn 200 tấm hình được lựa
chọn, tìm tòi cho hợp với nội dung của từng đoạn
văn , từng bài viết, chắc chắn sẽ có một số không
phù hợp hoàn toàn nhưng đó cũng đã là một sự cố
gắng bền bỉ của ban biên tập . Những hình ảnh
cũ của một thời PTG chúng tôi đã sử dụng rất tận
tình để đưa vào những bài viết về trường lớp .
Đôi lúc phải cắt xén, edit bằng đủ mọi góc cạnh
để cover rất nhiều bài viết về học trò, một thời
áo trắng ... Chúng ta đều biết rằng ngày xưa đâu
có camera mà chụp hình cho nhiều nên những hình
ảnh xưa rất có giá trị, rất thích hợp với hướng
đi của đặc san cho dù những hình ảnh đó sẽ không
đẹp như những tấm hình tối tân thời bây giờ .
Cùng với ý niệm đó thành phố Đà Nẵng được thấy
dưới những cái nhìn thời trước 75, các bạn sẽ
thấy những con đường im vắng , sẽ thấy càphê Thông
Tin mà một thời chúng ta ngôì khiêm nhường nhỏ
hẹp. Khu chợ Hàn rác rến nhỏ nhoi, cổng chợ Cồn
cũ kỷ rêu phong hay cầu Trịnh Minh Thế đìu hiu
gãy nhịp trong chiến tranh. Bạn sẽ không thấy
cây cầu hiện đại của Đà Nẵng trong đặc san này
cho dù những hình ảnh đó đầy dẫy trên internet.
Và đó là cái ý hướng của bạn biên tập muốn đưa
các bạn nhìn về một thời xa xưa của Đà Nẵng dấu
yêu.
Cái khó nghĩ nữa là vấn đề
sắp xếp bài vỡ, ai trước, ai sau ? làm sao cho
thích hợp ? Trông có vẻ bình thường nhưng không
khéo lại bị trách mắng , than phiền , bài tôi
sao lại nhét vào cuối ....vấn đề đơn giản nhưng
cũng là vấn đề !!! Sắp xếp bài viết chúng tôi
không có một đầu óc kỳ thị nào hết , bởi lẽ đa
phần chúng tôi không biết bạn là ai ? Do đó nếu
như bài bạn được hân hạnh nằm vào những trang
cuối làm ơn đừng nghĩ ngợi gì nghe . Lúc đầu chúng
tôi dự định bài nào nói về trường lớp thì cho
vàonhững trang đầu , nhưng rôì thật bất ngờ đại
đa số bài viết là nhắc về trường lớp , bạn bè
... Và bài của bạn dù nằm ở phần nào cũng là nằm
trong lòng tờ báo và sẽ được chiếu cố và nghiền
ngẫm của người đọc. . Cũng trong vấn đề lựa chọn
hình ảnh này , tình cờ chúng tôi tìm ra được một
điều thú vị là các cô học trò Phan Thanh Giản
quá đẹp , thành ra chúng tôi quyết định chọn một
tấm hình cho là đẹp nhất trong mỗi kỳ đại hội
để đưa vào trang lớn trong đặc san. Sự lựa chọn
này là hoàn toàn vô tư vì cho đến bây giờ chúng
tôi cũng chưa biết những người đẹp đó là ai ?
học lớp nào ? và ở đâu ? Cho nên người đẹp nào
thấy hình mình giống như một poster thì cũng nên
ủng hộ cho đặc san cho nhiều nhiều nghe các bạn.
Và thêm một điều băn khoăn
nữa là vấn đề in ấn, chúng tôi vẫn tin tưởng rằng
người bạn có nhà in vẫn thường in cho chúng tôi
sẽ như mọi lần sẽ dễ giải trong vấn đề in ấn nên
rất yên tâm, nhưng khi ĐS sắp xong liên lạc lại
với anh thì mới được biết là anh đã out of business.
Lại là một vất vã nữa. Đa số các nhà in tại Houston
đều từ chối vì chúng ta đặc in quá ít họ không
có lời, họ chỉ chịu in với số lượng 500 cuốn trở
lên và nếu in ít hơn thì chúng ta phải chịu một
giá thật đắc mà đa số kêu gía dến 14 hoặc 15 đô
la một cuốn, một cái gía mà chúng ta không thể
nào handle nỗi. Nhưng rồi buồn ngũ lại gặp chiếu
manh, một nhà in chịu in với gía 10 đô một cuốn
kể cả thuế nhưng với điều kiện là không thể làm
gấp được, phải trên 1 tháng mới lấy báo và tất
cả các files phải được chuyển qua .pdf và từ .pdf
phải convert qua Adobe Indesign. Lại phải đi tìm
software, học cách xữ dụng, tốn thêm một tuần
nữa để chuyển đổi files như nhà in yêu cầu. Trước
đó chúng tôi cũng đã liên lạc với Cnncopy bên
Little Saigon gía cả có rẻ hơn một chút so với
Houston nhưng sound có vẽ không đáng tin cậy mấy,
chúng tôi cũng đã liên lạc với nhà in Hương Quê
bên San Jose nhưng cũng bị từ chối vì in quá ít
và được cho biết là vấn đề in ấn được thực hiện
bên Đài Loan nên phải mất vài tháng mới xong…Thêm
một yêu tố nữa là sau khi dò hỏi thì được biết
là tờ Kỷ Yếu Liên Trường năm ngoái in ở San Jose
giá thành là 7 đô la với 260 trang trong khi chúng
ta 10 đô với 350 trang thì vẫn coi như giá cả
tương đương không mắt lắm đâu… Nhưng dù có khó
khăn, Đặc San vẫn đến tay các bạn với giá rất
văn nghệ là 5 đô la một cuốn, đó cũng là nhờ các
bạn đã yễm trợ tài chánh như đã nêu trên. Số tiền
còn dư sẽ sung vào quỷ tương trợ thầy cô và các
bạn bè khó khăn ở quê nhà.
…. Và bây giờ mời các bạn đi
tiếp , lật các trang kế các bạn sẽ đi vào những
trang sinh hoạt cuả trường Phan Thanh Giản Đà
Nẵng qua các lần hội ngộ, những bài viết này được
rút ra từ website ptgdn.com như là những tài liệu
cho các bạn không có điều kiện lên internet ,
nhất là các bạn ở quê nhà có điều kiện thấy được
những hoạt động này. Một lần nữa thành thật cám
ơn tất cả các thầy cô và các bạn đã ủng hộ, đã
mua, đã đọc đặc san và cũng mong là nó sẽ được
gìn giữ trên tủ sách của gia đình các bạn.
Ban
Biên Tập