Về Đi Bạn

Bao giờ nhỉ? Trường Phan ta họp mặt
Để cùng về ôn lại chuyện ngày xưa
Chuyện học trò qua dầu dãi nắng mưa
Còn nguyên đó đơn sơ tình bè bạn.

Ngày xưa ấy, trước trường Phan Thanh Giản
Có hai chàng Phượng Vĩ đứng song đôi
Như cây Si cũng ngớ ngẫn, bồi hồi!
Nhìn áo trắng ngày ngày ra vào cổng.

Hai dãy lầu ai chờ? Và ai ngóng?
Mái tóc dài ai nhẹ lướt qua sân
Chân luống cuống, tim gõ nhịp rầm rầm
Vì ai đếm, một hai rồi ba bốn.

Bạn có nhớ những giờ mình đã trốn?
Qua Mỹ Khê cùng sóng biển đùa vui
Tắm mát xong ngồi chờ gió hong khô
Sợ tóc ướt về nhà ăn đòn Mẹ.

Bạn ta ơi! Thời gian trôi rất lẹ,
Chưa kịp xoay đã hết nữa đời người
Về đi nhé! Đừng nấn na chần chờ
Về để thấy tuổi thơ còn hiện diện.

Về tắm mắt trong dòng sông kỷ niệm
Cùng bạn bè sống lại tuổi thơ ngây
Dù bây chừ tóc đã nhuốm hoa râm
Vẫn thấy trẻ trong tình thân bè bạn.

Về đi nhé! Cổng trường Phan rộng mở
Đón người về sống lại những ngày vui.


Trần Huyền Linh