Thấm thoát mà tôi đã trải qua gần 35 năm sinh sống nơi xứ lanh tình nồng Canada, nơi mà 4 mùa xuân, hạ, thu, đông thật rõ rệt, mỗi mùa mỗi vẻ đẹp với mỗi sắc thái riêng... .

Đối với tôi, tôi vẫn yêu nhất là mùa Thu, vi màu sắc của lá thu vàng, cây phong đỏ, sự thay màu đổi sắc của thiên nhiên đã tạo lên vẻ đẹp huyền bí, làm cho không gian ngập tràn lên sắc thu dịu dàng , và cũng tự đó mang lại cảm hứng nhẹ nhàng, lãng mạn. Xưa nầy Thu gắng liền với thi ca, âm nhạc, đã làm nên hứng thú cho bao nhiêu thi sĩ, nhạc sĩ, họa sĩ tạo nên vẻ đẹp cho văn hoá và nghệ thuật. Với ý nghĩ này, tôi đã kêu gọi các đồng môn trường Phan Thanh Giản Đà Nẵng(PTGĐN) đóng góp những ý tưởng, những cảm xúc về mùa thu qua thơ văn.

"Lá thu rực rỡ mây trời.
Thay mầu đổi sắc gọi mời thi nhân .."


Tôi đã gọi mời qua trang Facebook PTGĐN và trang Facebook "Trở Về Trường Xưa" (PTGĐN), và thật nhanh chóng tôi đã nhận được sự đóng góp thật nồng nhiệt thật tuyệt vời của các đồng môn với những lời thơ lãng mạng trữ tình sau đây:

Thi nhân không ngại tiếc lời
Nhưng mà học dốt suốt đời ngẩn ngơ

(Trần Quang Hường)


Ô hay ,ai đứng bên đường!
Mùa thu đã đến đợi chờ ai đây.??

(Phạm thị Tri Hiến)

Hàng cây im , đứng đợi mùa lá rụng
Ai ngẩn ngơ nhìn những sắc thu rơi
Con đường vắng chi ! thêm buồn thúi ruột
Đây mùa thu, ôi đẹp quá người ơi
(Cảm xúc tức thì - Trần Công Chung)


Người đã đến đây từ rất lâu,
Mùa Thu vẫn mãi thắm một màu.
Lá vàng rơi rụng từ muôn kiếp,
Sao cứ đeo buồn theo sắc Thu!
(Trương Hoàng Vân)


Sao cứ đeo buồn theo sắc Thu?
Ta như lạc lối giửa sương mù!
Người xưa cảnh cũ giờ đâu nhỉ?!
Và lối rêu xưa cũng mịt mù!
(Võ Anh Dũng)


Và lối rêu xưa cũng mịt mù,
Vạn người vạn kiếp vạn đường tu,
Tiếc chi một chút thu vàng úa,
Xả hết đi cho khỏi túng tù
(Hoàng Thu)


Thu đến Hè đi màu nắng nhạt,
Mây trời giăng mắc dáng Thu sang,
Mưa Thu cho lá khô mềm cọng
Đợi gió Thu về cuốn lá rơi ....
(Lâm Tô)


Thu lại thu lá thu sầu úa
Người xa xưa không tựu thu lai ...
Ngập ngừng chiếc là rơi nổi nhớ
Giật mình thu lại gió gọi ai ?
(Lưu Vạn Chánh)


Dạo ấy người đi lá vàng bay.
Đường xưa vắng bóng dáng hao gầy.
Hương chưa trọn gửi bao niềm nhớ.
Nay gió Thu về ta đứng say!
(Ngô Văn Dũng)


Nay gió Thu về ta đứng say,
Ôm mộng chờ ai một kiếp này.
Thu về lặng lẻ lòng cô quạnh
Lá vàng rơi theo gió heo may.
(Hà Xuân Quyền)


Lá vàng rơi theo gió heo may
Sao ta nhung nhớ đến hao gầy
Người đi mang nửa hồn đơn lẻ
Ta về hoài vọng gởi đôi câu..
(Trương Kim Trâm)


Rừng Thu hoang vắng lá vàng rơi
Thấp thoáng dáng Thu xinh lã lơi
Thu đến, Thu đi, Thu lặng lẽ
Để lại hồn tôi nỗi Đông sầu
(Phan Lưu An)


Thu nay trở lại gợi trong ta
Nỗi nhớ niềm thương mãi bóng hình
(Nguyễn Thi Hoa Sen)


Cô đơn nhìn lá vàng rơi
Trong ta đọng lại một thời yêu thương
(Tôn Nữ Yến)


Sáng se sắt sương. Hơi lạnh rồi!
Lá thu theo gió rụng tơi bời.
Vàng úa rời cành reo ngoài ngõ.
Lá rơi cứa rát lạnh tim tôi...
(Nguyễn Hạnh Cải)


Sắc mùa thu mềm hơn cánh gió
Thổi xạc xào như tiếng ve ngâm
Tà áo ai? lụa là mơn mởn
Gió đông về em nhặt lá thu rơi!
(Võ Đình Diệu)


Lá vàng rơi mãi trước sân.
Báo mùa thu đến, còn chàng nơi nao,
Em còn đứng đó mãi sao.
Chàng đâu chẳng thấy, thấy toàn lá rơi,
Lá rơi cứ mặc lá rơi.
Đến khi kiến cắn, thời em mới về...
(Hà Kim Quy)


Trời Thu mây xoã trong veo.
Bướm vờn hoa nắng lượn theo cánh Chuồn.
Lá vàng phấp phới chiều buông
Tình Thu dịu vợi từ muôn thủa nào. . .
(Nguyễn Thy Vân)


Thu vàng khuất nẻo hồn anh.
Ngàn sau mãi nhớ dáng hình năm xưa!
(Võ Thị Bích Thu)


Mùa thu đẹp đẽ như ri.
Sao người ta cứ đưa thi ca buồn
(Thân Bá Điền)


Xanh vàng héo tàn lại tái thu.
Sinh lão bệnh tử một điệu ru.
Lá rụng xuống cội, người xuống đất...
Thôi về đừng tiếc, hỡi khách du!
(... Đoạn nầy hơi pha sắc thái sự chết vì mùa thu là mùa chia ly
vĩnh biệt để lại tái sinh. Sự chết hay sự sống đều đẹp
dưới góc nhìn lạc quan phải không các bạn?
- Nguyễn Hạnh Cải-)

Dù khoa học có tiến bộ đến đâu, dù thế gian có vật đổi sao dời, cảnh đẹp của mùa thu vẫn không thay đổi, vẫn rung động lòng người, vẫn sẽ đưa chúng ta vào thế giới mộng mơ, vẫn đem cho ta một niềm luyến tiếc mong manh ……

Một lần nữa, xin cảm ơn những vần thơ lai láng của các “thi sĩ” trong gia đình PTGĐN thân thương!