Ngưu Lang đợi chờ
Chức Nữ ngóng trông
Tình yêu vời vợi
Bắt nhịp cầu Ô Thước mong manh
Đàn quạ bay ngang qua sông
Sải cánh dài lộng gió
Hương hoa sữa mênh mang
Ước nguyện cuộc tình được nối lại
Dù chỉ một ngày cho một năm xa cách
Gặp nhau trong giây phút
Tay nắm tay
Trong giấc mộng tương phùng.
***
Những giọt mưa thì thầm rơi trên lá
Mưa tháng 7 hạt mưa bụi rơi rơi
Không phải chỉ có mùa đông
Trời mới đổ những cơn mưa hành hạ
Mưa Xuân , mưa hồng , mưa thu
Giữa mùa hè nắng cháy
Mưa vẫn rơi
Để làm ướt đôi vai gầy
Để làm rung lên nốt nhạc buồn sầu não
Buổi chia tay
Em không khóc
Không hiểu vì sao
Những giọt mưa tháng hạ làm ướt mắt em
Và mắt anh cay
Cuộc tình nào không có mưa bay
***
Chuyện tình yêu anh đã kể
Từ ngàn xưa loài người chưa biết khổ
Thế giới này nở đẹp một rừng hoa
Hoa Hạnh Phúc muôn màu khoe sắc thắm
Bầu trời xanh , nắng ấm vương mây lành
Từ ngàn xưa loài người chưa biết khóc
Giọt nước mắt chưa một lần nhỏ xuống
Để đau buồn cho những buổi chia xa
Tháng 7 mưa Ngâu là chuyện tình lạ
Không bao giờ ...có được
Bởi vì người con gái
Chưa biết buồn, biết khổ buổi phân ly
***
Bổng một ngày kia người em lạc bước
Lang thang vào cõi mộng xa xăm
Nơi đây có muôn ngàn tinh tú
Ngàn vì sao lấp lánh giãi thiên hà
Ánh trăng huyền diệu mông mênh
Nỗi buồn cô quạnh
Nỗi u sầu chưa bao giờ biết đến
Thẩn thờ
Hoang vắng
***
Khu vườn lãng mạn quyến rũ bước chân
Em mơ mộng tình yêu là những gì dịu vợi
Là thế giới huyền ảo cao sang
Tình yêu không bao giờ xa cách
Nằm trong bàn tay
Năm ngón tay thon nâng niu gìn giữ
Nhưng hôm nay
Em vói tay sao không vói tới
Hạnh phúc bồng bềnh
Chợt vụt tắt
Em hoảng sợ , bỗng nhiên bật khóc
Giọt nước mắt đầu tiên từ đó
Rơi xuống trần
Lạnh lùng
Chua xót
Giọt nước mắt rơi trong nắng hạ
Đợi chờ
Hội ngộ
Buồn vui nào cũng khóc
Tháng 7 nào
Trời cũng đổ Mưa Ngâu
Cho những cuộc tình phân ly được nối lại
Cho loài người vẫn mãi mãi yêu nhau
***
Tôn Thất Phú Sĩ
Tháng bảy 2006