Nghe
chừng như đã mấy mươi
Cọng thêm vài tuổi vẫn cười vui thôi
Tóc xanh giờ đã trắng ngôi
Tuổi xuân giờ đã lặng căm qua rồi
Cổng trường xưa thấy bồi hồi
Học hành hoang nghịch một trời đam mê
Thôi đừng nhắc lại làm chi
Cho tôi nhớ mãi ...
Khoảng đời ngu ngơ
Ước gì trở lại sân trường
Tôi làm viên gạch lót đường tương lai
***
Trời
mây hoa nắng dập dìu
Núi cao sông rộng rừng chiều biển xanh
Về đây vang khúc học hành
Trường xưa còn mãi bóng hình người xưa
Bạn cùng ta một nhịp tim
Sáng nay réo gọi cùng tìm về đây
Từ phương xa ... đến phương này
Mười phương hội tụ tiếng chim gọi bầy
Sãi đôi cánh rộng dài bay
Buồm căng lộng gió no tròn ước mơ
Bạn ơi ! nỗi nhớ vô cùng
Mình về thấp thoáng tình hồng trong mưa
Thương yêu nói mấy cho vừa
Một trang lưu bút một đời vấn vương
Phượng rơi bên cửa lớp buồn
Nghe như dòng máu thấm luồng nhớ nhung
Đâu đây vang tiếng ve sầu
Cung đàn đứt nhịp lỡ đường tơ vương
Bây chừ chiếc lá thu sang
Tóc huyền phai nhạt mắt mờ hơi sương
Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Thầy cô lớp học bạn bè thân thương
Ta xin mở tấm tình son
Ta gom vào... gởi mộng mơ ban đầu
Lòng vui rộn rã tưng bừng
Tuổi XUÂN đâu đó bỗng nhiên hiện về
Trong tim giòng máu tràn trề
Tuôn nguồn hạnh phúc đam mê một thời
***
Bạn
ơi ! Mình vẫy tay chào
Tuổi mình là tuổi 20 thuở nào
Thuyền ra cửa biển dạt dào
ÂM XA sóng gọi đi vào TRÙNG KHƠI
***
Tôn
Thất Phú Sĩ