NẮNG LÊN RỒI
Con Suối mát chảy vào miền ước vọng
Tảng đá ngầm không ngăn nổi dòng sông
Nước xuôi nguồn tuôn vào vùng biển rộng
Ngập đôi bờ xoã cát trắng mênh mông
Trong mộng ảo ta đi tìm mặc tưởng
Thấy mơ hồ em đứng đó chơ vơ
Những xa xôi bỗng như con sóng vỡ
Đưa ta đi vào nỗi nhớ trùng vây
Có phải đây là mùa xuân ta đợi
Có trời xanh bên những nhánh nhung vàng
Đừng nói nữa em ơi đừng nói nữa
Mười ngón tay đan còn lại cho em
Lâu lắm rồi vẫn nghe hoài tiếng gọi
Mây vẫn bay biền biệt bốn phương trời
Ta lãng du thả tầm nhìn mắt ngóng
Sóng trong đời vẫn mãi mãi reo vui
Giấc mơ dài ta chưa đi trọn vẹn
Thương rất nhiều những ước hẹn mai sau
Đường quanh co dù có xa diệu vợi
Nắng lên rồi ... tôi đã có tình tôi...
tôn thất phú sĩ
Déc. 2007
|