Tương Tư


Ðêm về ôm gối chiêm bao
Ngàn thương trăm nhớ dạt dào tình xưa
Bỗng nhiên trời đổ cơn mưa
Lời anh ngọt mật cho vừa lòng em
Giọt rơi từng giọt bên thềm
Như ru em ngủ êm đềm tin yêu
Anh đi hứa hẹn thật nhiều
Bóng anh như áng mây chiều ngừng trôi
Hay là anh lổi hẹn rồi
Bước chân phiêu lãng anh còn đam mê
Anh đi để lại trăng thề
Màu trăng kỹ niệm bên hè đêm nao
Vói tay mở cửa trăng vào
Mảnh trăng tan vở xanh xao cõi lòng
Bây giờ trời đã lập đông
Nửa như khói ám, nửa trông lạnh lùng
Ghét thương cao vút song song
Sợ ngày mai ấy không còn để yêu
Ðường lên đỉnh núi cheo leo
Ðường ra cửa biển sóng reo rì rào
Hồn em anh bỏ đường nào
Vỡ toang từng mãng nghẹn ngào chơi vơi
Tương tư tím một góc trời
Mây xa lạc gió một đời nhớ anh.


Tôn Thất Phú Sĩ