Xuân Đất Người - Buồn Từng Sợi Đong Đưa
Riêng tặng nữ sinh Tú Tài IBM
Em vừa xa... trời HiuTan bỗng xám
Xuân đã về, sao lá xác xơ cây
Ôi, còn đâu những ngày xưa hoang vắng
Anh một mình cho nhung nhớ đong đầy
Ừ thì thôi... Một đời anh phiêu bạt
Có nghĩa gì? trong cuộc sống lưu vong
Dòng thời gian chất chồng thêm xơ xác
Mà chuyện tình sao vẫn cứ long đong
Tết, quê hương ...Chập chờn trong nổi nhớ
Xuân đất người ...Buồn từng sợi đong đưa
Ngày tháng qua, lạnh lùng theo hơi thơ
Mây bốn phương vẫn về nganh trời cũ
Xin một đời còn lại ... để yêu em.
Xuân đến, xuân đi đã bao lần ???
Ta ngồi ôn kỷ niệm bâng khuâng
Nhớ nhung xuân xữa, xuân của mộng
Nhìn tuyết trắng ngàn, ta lang thang ...
Xuân đến... ta-nhỏ, chẵng tung tăng
Dường như đường phố phủ màu tang
Cho ta nhớ nhỏ, màu áo trắng
Tuyết trắng rơi đầy, gió lạnh câm !!!
|