ú

Thư cảm ơn và cảm nghỉ về ngày họp mặt PTG

Tôi là cựu học sinh PTG niên khóa 72-73. Xin trân trọng cảm ơn các thầy các anh chị trong ban tổ chức, đã bỏ công bỏ sức ra nên chúng tôi mới có buổi họp mặt thân mật và cảm động này. Riêng cá nhân tôi thành thật khen ngợi và ủng hộ hết mình. Đồng thời tôi đại diện cho các bạn cùng lớp xin lỗi vì có lúc chúng tôi la hét ồn ào làm mất trật tự rất nhiều. Chung qui là quá vui mà thôi. Thân chúc tất cả các thầy và các anh chị em trong ban tổ chức nhiều sức khỏe, vui vẽ và hạnh phúc.

Quỳnh Hoa (o mườii)   - Nevada thang 7 '06

-----------------------

Viết cho mình và cho các bạn bè một chút gì để nhớ ......

Biết bao ngày chờ đợi, nôn nao, bạn bè gọi nhau ơi ới, hẹn hò. Rồi ngày họp mặt của trường PTG cũng đã đến. Sữa soạn khăn gói lên đường để gặp lại thầy củ bạn xưa.

Sáng thứ bảy (7/1/06), mình và Bích Thủy đến cùng phi trường cùng giớ. Vừa ra khỏi máy bay là gọi nhau ngay (cảm ơn cell phone). Hai đứa ra đến cổng, đã có Lệ Ly chờ sẵn, đón về nhà. Vừa bước vô nhà Ly đã ngữi ngay mùi bún bò Huế thơm phức, làm cơn đói càng tăng lên dữ dội, nhào vô ăn ngay một tô xe lữa, chao ôi là hấp dẫn, cảm ơn Ly nghe, bún bò Huế ngon quá!. Sau khi đã giải quyết xong cái bao tử, ba đứa đã bắt đầu mở máy nói, Ly lại cho ăn thêm trái vãi tươi, chu choa ơi, từ xứ nhà quê lên mà gặp trái cây tươi như thế này thì không cách nào từ chối được, ăn cho đã rôi lại xin thuốc ngậm cho khỏi đau cổ (công nhận có tâm hồn ăn uống thật!). Bây giờ phone lại ren tới tấp, nào là Ngọc, Nhung, Nhàn gọi. Sau vài phút chờ đợi thì vợ chồng Nhung, Nhàn và có thêm một người bạn tên Bình từ Pháp qua cùng nhập bọn luôn. Vui quá là vui. Đến lúc này chỉ có la hét mới nghe được vì ai cũng nói mà không có người nghe, lại một màn chụp hình làm kỷ niệm (hình ảnh được đầy đủ là nhờ anh Nam chồng của Nhung, cảm ơn anh Nam nhé).

Xong mọi thủ tục, cả bọn lên xe ra park dự buổi picnic họp mặt tại đó. Có trò chơi thật vui, rất nhiều người tham dự. Tại đây gặp lại Thanh Nhạn một thời vang bóng về vũ cầu bóng rỗ, cũng là cục cưng của trường PTG, nhận ra cô bé với cái miệng cười thật duyên dáng, cách nói chuyện vẫn như xưa, dễ thương ghê! Có thêm vài người bạn từ trường Sao Mai la Bảo Gia (cảm ơn ông phó nhòm), Lê Thanh, Vũ (cảm ơn những lời khuyên chân thành của bạn).

Năm nay lớp của mình dự họp đông hơn, nào là Bích Thủy, Bích Liên, Dư Quang, Diệu Chi, Tuyết Nhung, Thanh Nhàn, Lệ Ly, Ngọc, 10, Trương Ba,và Hứa Thiếu Bình, người bạn này thân vì học từ lớp 7 đến lớp 12, lần đầu mới gặp mặt, quá nhiều thay đổi. Không biết anh ta có "bồ nhí" ở quê nhà hay không (?) mà ra đi đã để lại vài cái "reng doang" tặng em làm kỷ niệm. Xin lỗi nhé giởn tí thôi đừng giận. Đặc biệt năm nay có vợ chồng Phan từ Úc qua, anh chàng này cũng nghịch ngọm lắm, mà mình là một trong những nạn nhân. Câu chuyện như thế này, mỗi lần đi học là phải đi qua nhà của Thanh Xuân (ban B) ở ngay ngã tư cầu vòng bị các "ngài" tụ tập trong nhà Thanh Xuân đếm "bước quân hành" làm thiếu điều lọt xuống mương. Thưa "bác Phan", hên cho bác là bây giờ em đã già sức yếu, không thôi sẽ cho bác nếm cú đấm "thần sầu" từ vang bóng một thời đấy nhé!

Sau buổi picnic bạn bè kéo về nhà Ly, rồi lại nhà Nhàn sáng chủ nhật, mình bận việc gia đình không đến được, sau nghe các bạn kể lại rất vui, tiếc ghê!

Đến tối chủ nhật (7/2/06) có buổi dạ tiệc tại nhà hàng không khí thật là ấm cúng và thân mật, chạy hết bàn này lại đến bàn kia, nói không hết chuyện, sau một hồi hàn huyên tâm sự đến lúc phải về lại chổ ngồi để chào cờ và ban tổ chức giới thiệu chương trình, sau đó bắt đầu ăn uống, văn nghệ. Có vài ca sĩ chính, đa số là cây nhà lá vườn, có thêm phần kịch, vậy là rất vui và sống động. Có thêm xỗ số, quyên tiền. Phần ngạc nhiên nhất là thầy Lê Khắc Hùng xuất hiện, thây khập khểnh từ dưới lên sân khấu, thầy thay đổi quá, không cầm được nước mắt các bạn ạ!

Thời gian qua mau quá, đôi khi chạy đua với đời sống hàng ngày, mình cứ ngỡ đã chai đá đi, nhưng không! Khi đã đi dự những buổi họp mặt như thế náy, gặp lại các thầy, bạn bè cũ kể lại chuyện ngày xưa áo trắng, ngày xưa của một thời phá phách nghịch ngợm, cúp cua đi xi-nê, bị thầy Trị phạt quí trong văn phòng, ngày xưa ngây thơ đi theo một con trâu mà cứ ngỡ là nó bị bể "bong dai", nhớ quá là nhớ. Có một cái gì làm mình ngậm ngùi không diễn tả được, không biết các bạn có những cảm nghỉ như mình không?

Cuộc vui nào cũng đến lúc chia tay. Các bạn ơi, về đến nhà mà trong đầu vẫn còn nhớ lại những ngày họp mặt, cứ đêm hình ra coi đi coi lại. Mỗi tấm hình là một kỷ niệm, vui quá phải không các bạn?

Nhớ nhé, lần sau nếu tụi mình có dịp là phải gặp nhau dài dài!

Quỳnh Hoa (o mườii)   - Nevada thang 7 '06 

Trở về trang "Đại Hội PTG 2006"