THU MÍNH người đẹp vườn chè

Phạm Thanh Hương
Lớp 12B Niên Khóa 73-74
 


Nhắc đến Thu Mính làm tôi nhớ đến thầy Nguyễn Văn Xuân dạy Việt văn.
      Một hôm thầy nhìn cô học trò mới vào hỏi,
      "Tên của trò là Thu Minh hay Thu Mính ?"
      Cô học trò lễ phép trả lời,
      "Dạ thưa thầy em tên là Thu Mính!"
Thầy cao giọng hỏi cả lớp có ai biết Thu Mính nghĩa là gì không. Thấy không một ai giơ tay
phát biểu ý kiến, thầy tiếp tục oang oang cắt nghĩa,
      "Thu là mùa thu, Mính là vườn chè. Thu Mính là vườn chè mùa thu! Cái tên rất đẹp và thơ mộng..."
      Liền lập tức một giọng nam sinh từ cuối lớp vọng lên,
      "Ôi người đẹp vườn chè!"
Từ đó danh từ người đẹp vườn chè được thịnh hành trong quần chúng, nhất là trong đám văn hào, thi sĩ lãng tử của lớp.

Lên đến lớp 12B, cái nạn trai thừa gái thiếu đã đưa Thu Mính đến tột đỉnh vinh quang. Nàng nỗi bật nhất trong đám ngũ long công chúa của lớp tôi. Về dáng vóc nàng cao lớn hơn nhiều anh ở mấy hàng ghế đầu, thêm tướng đi hiên ngang oai hùng; cùng các vẽ tự tin, tự chủ, bạo dạn thể hiện tràn trề trên gương mặt; và giọng nói thì chững chạc hùng hồn cứ y như là hai bà Trưng xuất quân ra trận. Về đường học vấn, nàng giỏi không thể chê! Các đấng mầy râunmột thời oanh liệt cũng đã liểng xiểng, điên đầu, đâu khổ khi phải chạm trán thi thố tài năng cùng nàng. Chưa hết, lại còn đôi kiếng cận luôn luôn ngự trị trên đôi mắt mơ huyền càng làm tăng cái oai trí thức của nàng gấp bội!

Cũng trong giờ dạy Việt Văn của Thầy Xuân. Hôm nay cả lớp tập làm thơ song thất lục bát..Bằng bằng trắc trắc tha hồ thi nhau ghép thành thơ, miễn sao nghe bùi tai và theo đúng các luật lệ thơ thẩn là số dách rồi! Thơ con cóc thì có sao!!! Ai sao mình dzậy! Các văn hào thi sĩ lớp tôi được thể mượn cơ hội thơ thẩn này nói bóng nói gío nói cuội..rộn ràng gởi gấm nỗi lòng cùng các nàng dãy bàn bên kia...

Rồi theo lệnh thầy, mỗi học sinh sẽ tự thay phiên nhau ngâm to cho cả lớp nghe những vần thơ chính mình sáng tác. Thỉnh thoảng thầy dừng để phê bình, cho ý kiến, khuyến khích hoặc bổ túc các khuyết điểm. Đến phiên Nguyễn Chí Thành, chàng từ từ đứng dậy lấm lét liếc Thu Mính, lấy hết gân sức can đảm tỏ tình.....
      "Hic! hic! hic!...Thu Mính nhìn tôi....hic!  hic!  hic! Thu Mính cười,
      "Hic! hic! hic!...Tôi nhìn Thu Mính....hic!  hic!  hic! lệ tôi rơi! hu!  hu!  hu!
      Cả lớp chợt bò lăn bò càng ra cười. Đứa cười ra nước mắt, Đứa ôm bụng kêu đau. Thầy Xuân lắc đầu hết ý kiến!

Sau giờ học đó Chí Thành được bọn phe con trai tôn lên làm đại thi sĩ của lớp. Khi tan trường chàng đại thi sĩ đã lặng lẽ âm thầm trốn ra về trước khi bị người đẹp vườn chè túm áo.

Thấm thoát thế mà đã 30 năm ngũ long công chúa chúng tôi trôi giạt mỗi phương trời. Lê Mộng Hoa ở Úc, Trần Thiếu Lan ở Canada, Trương Kim Trâm ở Việt Nam, và tôi Phạm Thanh Hương ở US. Trần Thu Mính vẫn bặt tin..nhưng cho dù chân trời góc bể nào chúng tôi cũng cầu xin cho người đẹp vườn chè của lớp 12B một cuộc sống yên ổn, mãi mãi hạnh phúc bên mái ấm gia đình. Với tôi Thu Mính, không những là người bạn lê lết chung ghế nhà trường mà trong suốt hai năm cuối cùng trung học Mính đã ở chung nhà với tôi. Ngoài tình bạn ra, chúng tôi còn có một thứ tình thắm thiết như chị em. Chả thế mà đã bao lần Mính cố tình làm mai cho tôi với ông anh họ của nàng đó sao? Tiếc thay giữa tôi và ông anh đó không có duyên mà cũng chẳng có nợ!

Đã biết bao lần tôi mơ có một ngày các ngũ long công chúa được cơ hội đoàn tụ bên nhau. Và ngày đó tôi tin sẽ không xa!
 
Thanh Hương
viết xong vào tháng 1 năm 2004

 

Tin cập nhật từ Ban Thông Tin Liên Lạc:
Ngày ấy đúng là không xa.......vào cuối tháng 3, Trần Thu Mính đã đọc được ở phần nhắn tin trên website PTG và ngũ long công chúa đã liên lạc được với nhau. Trần Thiếu Lan và Trần Thu Mính đã tay bắt mặt mừng vào ngày Đại Hội tháng 7 của trường
.

 

- Bài trích từ Đặc San Kỷ Niệm 50 năm trường PTGĐN 2004 -

Quý vị muốn đặt mua đặc san này xin bấm vào Gian Hàng PTGĐN, Đa tạ!