Em Cứ Đợi
(Cảm xúc khi đọc bài thơ " Đông Buồn Quên Đợi Nắng Xuân"
của Nguyễn Bích Liên.)



Đông cũng thế mà xuân cũng thế,
Có bao giờ em ngắm mùa đông rơi lệ.
Hay mùa xuân rực rỡ ánh dương,
Đêm dần xuống khi mặt trời ngã bóng.
Em không thấy gì trong đêm tối,
Không có nghĩa là không có ngày mai.
Em cứ đợi và tôi sẽ tới,
Em ưu sầu đời có nghĩa gì đâu,
Em ưu sầu...thượng đế cũng ưu sầu,
Mong mong đợi đợi...em có biết tim tôi đau!!

Tặng NBL
Người Lính VNCH