Thi Ca Hài Hước

- sưu tâm -

 

 

Những chuyện đã đăng trước đây theo Chủ đề:


Bác sĩ / khám bệnh

Đầu Năm

Giáng Sinh

Hình Ảnh

Làng Nhậu

Nam Nữ

Tình Yêu

Trường Lớp

Vợ Chồng

Tổng Quát

Thi Ca Hài Hước

 

Trở về
Nụ cười trong tuần

Thơ con ngựa

 

Có một ông nhà giàu kia sinh được cô gái xinh đẹp đã đến tuổi lấy chồng. Vì cô gái vốn đã đẹp lại nết na cho nên có nhiều chàng muốn ngỏ ý nhưng cô chẳng biết lấy anh nào. Cha mẹ cô giàu có nên cũng muốn có chàng rể chữ nghĩa. Nhân một hôm, cùng có cả ba anh đến tìm hiểu, ông bố liền nãy ra một cách vịnh thơ để kén rể. Ông chỉ con ngựa của ông buộc ngoài vườn và nói :

- Nếu anh nào làm được bài thơ nói về con ngựa có tốc độ chạy nhanh nhất thì ta sẽ gả con gái cho.

Ba anh cùng vắt đầu suy nghĩ. Bỗng một anh nhìn thấy một cái kim của ai đánh rơi trong bể nước, bèn ứng khẩu đọc luôn :

Trong bể có cái kim
Ngựa ông phi như chim
Phi đi rồi phi lại
Cái kim vẫn chưa chìm

Tuyệt ! Ngựa phi như thế là đã nhanh rồi còn gì ? Anh thứ hai vò đầu suy nghĩ, giật mình khi thấy tóc mình rơi vào lò than chày xèo xèo. Từ đó, ý thơ cũng nãy ra :

Lò than có cái lông
Ngựa ông phi lông nhông
Phi đi rồi phi lại
Cái lông vẫn chưa hồng

Cũng tuyệt ! Hai bài khó định được bài nào tả con ngựa phi nhanh hơn bài nào.
Anh thứ ba nghe vậy bực quá, mãi mà chưa nghĩ ra câu gì, liền cáu mà thét to:

- Hai anh chặn hết ý tôi rồi, tôi còn rặn ra gì nữa đây.

Trong lúc bực tức, anh trót dại đánh cái rắm to làm cho mọi người cười ầm cả lên. Nhưng một ý thơ cũng vừa đến. Anh đọc:

Con vừa đánh cái rít
Ngựa ông phi mù tít
Phi đi rồi phi lại
Lỗ đít con chưa khít

Quả thật, thơ anh có tục nhưng để diễn đạt ý về tốc độ phi của ngựa thì chẳng anh nào bằng. Rốt cuộc, phần thắng thuộc về anh và anh được làm rể nhà ấy.

   

Áo Lụa Hà Ðông 

Áo Lụa Hà Đông   
(New Version)

   

Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát 

Nắng Sài gòn anh đi mà lạnh ngắt

Bởi vì em mặc áo lụa Hà Ðông 

Bởi vì em sinh quán taị Hà Ðông 

Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng 

Bao lần anh khiếp haỉ sợ vô cùng

Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng 

Đây trên mặt vẫn còn nguyên vết sẹo !

 

 

Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn 

Anh vẫn nhớ em ngồi đâu quát đấy

Mà mua thu dài lắm ở chung quanh 

Cầm khúc cây daì lắm để đe anh

Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung 

Anh kinh hồn vội vã né lung tung

Bay vội vã vào trong hồn mở cửa 

Chờ sơ hở phóng ra đường dong tuốt.

 

 

Gặp một bữa, anh đã mừng một bữa 

gặp một bữa, anh đã rầu một bữa 

Gặp hai hôm thành nhị hỹ của tâm hồn 

gặp hai hôm thành rầu rĩ cả tâm hồn 

Thơ học trò anh chất lại thành non 

Bao lâu rồi ăn uống chẳng thấy ngon

Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu 

và đôi mắt mơ màng đang bầm tím !

 

 

Em không nói đã nghe từng gia điệu 

Em chưa hét đã vang lừng khắp xóm

Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh 

Em chưa gầm mà đã động rừng xanh

Anh trông lên bằng đôi mắt chung tình 

Bao lần anh toan tính muốn làm lành

Với tay trắng, em vào thơ diễm tuyệt 

Lòng run sợ làm sao anh dám noí

 

 

Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết 

Em thích đánh thích thoi anh vẫn biết

Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu 

Lòng chợt lo chợt sợ chẳng vì đâu 

Thưng sao đi mà không bảo gì nhau 

Đôi khi em còn hăm dọa thiến thằng cu

Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại 

Để anh lạy mặt xanh như tàu lá

 

 

Để anh giận, mắt anh nhìn vụng dại 

Lúc em đánh, anh chỉ nhìn lắm lét

Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời 

Giận điên lên nhưng nói chẳng nên lời

Em đi rồi, sám hối chạy trên môi 

Em đi rồi, ôi khoái quá sướng mê tơi!

Những tháng ngày trên vai buồn bỗng nặng 

những tháng ngày đời anh thôi bầm dập 

 

 

Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn 

Em ở đâu bên nầy hay bên nớ

Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Ðông 

Hởi người em sinh quán ở Hà Ðông 

Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng 

anh vẫn run và sợ haĩ vô cùng

Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng

Giữ hộ anh một chuyện tình khiếp đãm

 

 

Nguyên Sa

Nguyên Sẹo

Còn Chi Cột Buồm ..

Có anh chàng vừa có vợ lại vừa có bồ nhí là cô thư ký riêng của mình. Một lần đi công tác, vì có vợ đi cùng thành thử anh ta không thể sang phòng kế bên để gặp cô bồ được.

Đêm về, cô bồ cảm thấy cô đơn, buồn tình rồi hát:

Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền

Anh chàng nghe thấy cũng hát vọng sang giải bày:

Thuyền đây đã dựng cột buồm
Ngặt vì một nỗi đồn tuần bên sông

Bồ nhí hiểu ý nhưng lại muốn "nhắc khéo", liền hát:

Đồn tuần thì mặc đồn tuần
Đóng thuế một lần xin nó cho đi

Anh chàng nghe vậy, buồn bã trả lời ngao ngán:

Vốn liếng anh có ra gì?
Nếu mà đóng thuế còn chi cột buồm?

Ai bò mặc ai ..

Có một anh, vợ mới đẻ, em gái vợ ở quê đến chơi với chị để giúp đỡ nhà chị một tay.

Anh ta vốn có thói tòm tem. Một đêm nọ, người em vợ nằm ở giường ngoài với cháu, anh ta toan bò đến dở sự nọ kia. Chẳng may vợ nó biết, mới ru con rằng:

Con ơi con bú cho no
Hỡi người quân tử kia bò đi đâu?

Anh ta bèn hát lại rằng:

Đêm đông gà gáy o o
Anh chẳng ngủ được anh bò đi chơi

Người em vợ cũng ru cháu rằng:

Cháu ơi cháu ngủ cho no
Của dì, dì giữ ai bò mặc ai!

Vợ và bồ ..

Trong quán bia, hai anh chàng bạn nhậu đọc hai câu thơ văn xuôi về quan hệ giữa vợ và bồ. Một anh đọc:

Vợ là kẻ địch, bồ bịch là ta,
chiến tranh xảy ra, thì ta thua địch,
hoà bình giục dịch, ta lại về ta
.

Anh kia tiếp lời:
- Hay lắm! Nhưng nếu nói vợ là kẻ địch thì không nên. Chẳng lẽ anh chung sống với địch sao. Tao có câu này hay hơn:

"Bồ là phở, vợ là cơm.
Sáng đưa cơm đi ăn phở.
Trưa mời phở đi ăn cơm.
Chiều phở về nhà phở, cơm về nhà cơm.
Tối ngủ với cơm mà lòng lại nhớ phở"

Đàn ông đi biển ...

Đàn ông đi biển có đôi
Đàn bà đi biển mồ côi một mình!

Đàn ông đi tắm một mình
Đàn bà đi tắm có đôi …mắt rình …!!

(so .....be careful ladies!)

Trời mưa bong bóng ...

Trời mưa bong bóng phập phồng
mẹ đi lấy chồng con ở với ai
con về ở với dì hai
để cha thoải mái mà hai ba …bà.

Mẹ ơi! mẹ ơi!

Mẹ ơi, con muốn lấy chồng,
Con ơi, mẹ cũng một lòng như con

Mẹ ơi, con đã có thai,
Con ơi, mẹ cũng được vài tháng nay

Mẹ ơi, con đẻ hôm nay,
Con ơi, mẹ cũng đẻ ngay bây giờ

Nắng SG ..

Nắng Sài gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Lụa Hà Đông dệt bằng lông sư tử
Em mặc vào như sư tử ...Hà Đông

Nắng thư viện em nhìn mà phát nóng
Bởi vì anh mặc áo Tê-ta-rông
Vải tê-rông dệt bằng lông con khỉ
Anh mặc vào sao giống khỉ quá anh ơi!

Nếu biết rằng.....

Nếu biết rằng em sắp lấy chồng
Trời ơi! ..........Anh về tát nước cạn dòng sông
Để cho đò cưới không qua được
Đừng có mà mong được động phòng.

Nếu biết rằng em đã bỏ chồng
Trời ơi! (anh) thôi vợ tưởng là xong...
Ai dè dzợ tức thưa sạch túi
Con đông súp-port (support) sặc máu hồng

Hỏi Ông Trời…

Bắt thang lên hỏi ông Trời
Hỏi tiền cho gái có đòi được không?
Ông Trời trả lời rằng: KHÔNG
"Tau còn bị gạt huốn chi là mầy!